4 thg 4, 2013

Lật lại lịch sử : cu Diệm và những điều chưa kể


Diệm sinh ra trong một cái nôi công giáo mà theo wikipedia thì đó gọi là “truyền thống theo đạo Công giáo lâu đời ở Việt Nam”  với cái tên  Gioan Baotixita (João Batista). Gọi kiêu sa là thế, bản chất đó là một dòng họ Việt gian lâu đời!
Thế nên chả có gì mâu thuẫn khi từ năm 1950, Diệm rời quê hương để sống trong các Trường Dòng Công Giáo ở Mỹ và ở Bỉ. Vì những thành tích hoa hòe này mà khi trở về cầm quyền, những người Công giáo đã tôn cu cậu lên làm “chí sĩ”, và người dân miền đã Nam bị cưỡng bức với ca bài “Toàn dân Việt Nam biết ơn Ngô Tổng Thống; Ngô Tổng Thống, Ngô Tổng Thống muôn năm”.
Nhưng kết cục của “Ngô tổng thống muôn năm” cũng chỉ dừng lại ở con số 9!
Câu hỏi đặt ra là tại sao với một lòng nồng nàn “yêu nước” đến thế và chính trị chỉ dừng lại ở con số không, với một khả năng rất có hạn, tài và đức cũng là con số không , vậy tại sao cu Diệm lại được chọn để làm Thủ Tướng ở miền Nam?!?? Hãy khám phá sự thật!
Trong quyển sách “The American Pope: The Life and Times of Francis Cardinal Spellman”, của John Cooney, thông tin lấy từ nguồn tài liệu từ chính Nhật Ký của Spellman, những hồ sơ mật của FBI, và qua những cuộc phỏng vấn, con đường bò lên ngai Tổng thống của Diệm đã được phơi ra. Như đã nói trên, Diệm bắt đầu sống tại các trường công giáo tại Mỹ và Bỉ từ năm 1950. Cũng nhờ thời gian xuất ngoại này mà Diệm đã gặp được Hồng Y Spellman vào năm 1950, khi y học tại Trường Dòng Marykoll ở Ossining, New York. Một tín đồ Công giáo trung thành, sinh ra từ một gia đình gia giáo, Diệm ở trong Trường Dòng do sự cầu xin của người anh, Ngô Đình Thục, một Giám mục Công giáo.  Và chính tên Hồng Y Spellman đã đóng một vai trò rất quan trọng trong việc xây nên cái sự nghiệp chính trị của một người  trở thành Thủ Tướng của miền Nam Việt Nam: Ngô Đình Diệm. Ở Diệm, Spellman nhìn thấy những đặc điểm mà ông ta muốn có trong mọi người lãnh đạo: Công Giáo nồng nhiệt và chống Cộng điên cuồng.”

 “Giáo hoàng ra lệnh cho Spellman khuyến khích Mỹ tham chiến ở Việt Nam.”
The Final Superstition” viết bởi Joseph L. Daleiden, Prometheus Books, New York, 1994, p. 62):
"Spelllman là người chủ chốt của giáo hoàng làm cho Mỹ tham chiến sâu đậm ở Việt Nam. Theo một bức thư chính thức của Vatican, giáo hoàng "dùng Spellman để khuyến khích Mỹ tham chiến ở Việt Nam."
Spellman và Kennedy cũng còn giúp lập lên một nhóm vận động hậu trường Washington "chống Cộng và phát huy ý hệ Công Giáo."
Năm 1955, Diệm hủy bỏ chế độ quân chủ và  cưỡng bức Bảo Đại phải sống trong  lưu đầy.
"Vietnam: Crisis of Conscience" của Robert McAfee Brown, Abraham J. Heschel & Michael Novak, Associated Press, New York 1967, p. 30:
Denis Warner viết “Trong nhiều năm, cái chế độ bạo ngược chuyên chế mà Tây phương đồng minh với ở Saigon (chế độ Ngô Đình Diệm) thì còn tệ hơn là cái chế độ mà Tây phương đang chiến đấu để chống (chế độ CS)”. 
"Background to Vietnam" của Bernard Newman. Signet Books, New York 1965, p. 117:
"...Ngày tháng qua, cách cai trị của Diệm càng ngày càng trở nên không thể chịu được, và tới năm 1963 hắn là một nhà độc tài, chỉ nghe những thân nhân trong gia đình. Hắn hoàn toàn xa lạ với quần chúng. Người ta phàn nàn là hắn đã trao những chức vụ tốt nhất cho người Công giáo: nhưng những người Công giáo là “người ngoại quốc” – những người di cư từ ngoài Bắc vào. Sự bất mãn đưa đến phong trào chính trị của Phật Giáo.”
"Backfire: Vietnam - The Myths That Made Us Fight, the Illusions That Help Us
"Vietnam: Why Did We Go?" viết bởi Avro Manhattan, Chick Publication, California 1984, pp. 56 & 89:

Tổng thống Ngô Đình Diệm của Nam Việt Nam là một ngưòi theo đạo Công giáo cai trị Nam Việt Nam bằng một bàn tay sắt. Hắn ta thật tình tin rằng Cộng sản là ác và giáo hội Công giáo là duy nhất. Hắn đã được hồng y Spellman và giáo hoàng Pius XII trồng vào cái ghế tổng thống. Hắn đã biến cải ngôi vị tổng thống thành một nhà độc tài Công giáo, tàn nhẫn nghiền nát những đối lập chính trị và tôn giáo. Nhiều nhà sư Phật giáo tự thiêu để phản đối những sự bạo hành tôn giáo của hắn. Sự bạo hành kỳ thị đối với người phi-Công giáo, đặc biệt là các Phật tử, đã gây nên sự rối loạn trong chính phủ và trong quân đội thì quân nhân đào ngũ hàng loạt. Điều này đưa đến sự can thiệp quân sự của Mỹ. 
Trong thời gian kinh hoàng từ 1955 đến 1960 – ít nhất là có 24000 người bị thương, 80000 bị hành quyết hay bị ám sát, 275000 người bị cầm tù, thẩm vấn hoặc với tra tấn hoặc không, và khoảng 500000 bị đưa đi các trại tập trung. Đây chỉ là những con số ước tính bảo thủ, khiêm nhường.Đặt quyền lợi quốc gia ra đàng sau để đẩy mạnh quyền lợi tôn giáo của hắn, kết quả là tên độc tài Diệm đã đưa đất nước xuống vực thẳm.”
"Vietnam: The Valor and the Sorrow" của Thomas D. Boettcher, Little Brown & Company, Boston 1985, p.150:
Trong 10 đô la viện trợ thì 8 được dùng cho nội an chứ không dùng cho công tác chiến đấu chống du kích Cộng sản hay cải cách ruộng đất. Diệm lo lắng về những cuộc đảo chánh hơn là Cộng sản.
...Như là hậu quả của những biện pháp đàn áp càng ngày càng gia tăng, sự bất mãn của quần chúng đối với Diệm cũng càng ngày càng tăng, bất kể là toan tính của Diệm dập tắt sự bất mãn này trong mọi cơ hội. Hàng triệu nông dân ở những vùng quê trở thành xa lạ đối với Diệm. Không lạ gì, hoạt động của Cộng sản gia tăng cùng với sự bất mãn của quần chúng. Và những biện pháp đàn áp của Diệm cũng gia tăng theo cùng nhịp độ. Nhiều ngàn người bị nhốt vào tù.
Cho tới năm 1960, điều khác biệt duy nhất giữa hai chính quyền Ngô Đình Diệm và Hồ Chí Minh là ở những lá cờ của họ.”
"The Indochine Story"  viết bởi the Committee of Concerned Asian Scholars, A Bantam Book, New York 1970, pp. 32 & 34: 
“Một nhân vật Mỹ ủng hộ Diệm lúc đầu kết luận: Lạm dụng quyền lực, độc tài, tham nhũng, coi thường cấp dưới, và không đếm xỉa gì đến nhu cầu của dân chúng một cách ác độc, đó là tấm gương mà gia đình họ Ngô để cho những bộ trưởng, nhà lập pháp, tướng lãnh, tỉnh trưởng, trưởng làng mà họ Ngô dùng như những quân cờ noi theo.
Đàng sau gia đình nhà Ngô là Mỹ. Ở dưới gia đình này chẳng có gì mấy. Gia đình này đã trải cái bóng của họ trên xã hội Việt Nam; tuy nhiên cái rễ của họ thật sự chỉ cắm nông vào đất Việt. Điều này định trước những phương pháp Diệm dùng để kiểm soát đất nước... Chỉ có một đường lối: đàn áp và củng cố quyền lực trong tay những anh em và thuộc hạ của Diệm. Săn lùng toàn diện những người bất mãn được tổ chức ở thôn quê năm 1956, và tăng gia cường độ khi tình hình suy kém.
75000 người hay hơn nữa bị giết trong chiến dịch này. Còn nhiều người hơn nữa bị tống giam bởi sắc lệnh số 6 của tổng thống, ký trong tháng 1, 1956. Sắc lệnh nói: “Những cá nhân coi là nguy hiểm cho quốc phòng và an ninh chung có thể bị bắt giam trong những trại tập trung do lệnh của cơ quan hành pháp. Tình trạng trong những trại tập trung của Diệm, chỉ bị phanh phui sau khi Diệm đổ, thật sự nhơ nhớp. Cố ý để cho chết đói, cố ý làm cho mù, cố ý hành hạ.., danh sách này thật là dài.”
"The Story of Vietnam" của Hal Dareff, An Avon Camelot Book, New York 1966, p. 108:
“Nay Diệm đã thắng mọi kẻ thù, anh em nhà Diệm muốn chắc rằng không ai có thể bứng họ đi. Ở ngoài mặt, Nam Việt Nam là một thể chế Cộng Hòa với một hiến pháp mới toanh hứa hẹn tự do và dân chủ cho quần chúng. Tuy nhiên, thực tế thì lại trái ngược hẳn... Nhu là cánh tay phải của Diệm.. Hắn tổ chức gian lận bầu cử, đưa vào quốc hội những tay sai của hắn, và sai bọn Cần Lao đi rình mò khắp nước để kiếm những người chống đối hắn.
Chế độ Diệm bắt đầu thoái trào vào đầu năm 1963. Tổng thống cai trị dân trong dinh thự của mình như là một thể chế quân chủ, cắt lìa khỏi quần chúng. Sự thù ghét Diệm và gia đình hắn gia tăng đến độ người ta có thể cảm thấy đầy trong bầu không khí ở Saigon. Tin đồn về đảo chánh loan truyền trong thành phố hầu như hàng ngày. Trong những hoàn cảnh như vậy, Diệm chỉ lo bám chặt vào quyền lực. Cuộc chiến (chống Cộng) trở thành thứ yếu. Sĩ quan được thăng cấp nếu giữ được mức tổn thất thấp. Chỉ có một cách chắc chắn giữ được như vậy – không tác chiến. Không tác chiến đã trở thành một cách sống đối với một số cấp chỉ huy và là cách duy trì địa vị.
...Cuộc tranh chấp giữa Diệm và các Phật tử đã được tích lũy kể từ ngày Diệm lên làm thủ tướng năm 1954. Diệm, một tín đồ Công giáo, đương nhiên là cảm thấy thoải mái hơn đối với những tín đồ Công giáo khác. Nhiều chức vụ chỉ huy trong chính quyền và quân đội được trao cho những người Công giáo, những người này được đặc quyền đặc lợi làm tiền trong những thương vụ của chế độ.
Trong số 15 triệu dân ở miền Nam Việt Nam, hơn 1 triệu một chút là người Công giáo. Phần còn lại, phần lớn là Phật tử, phẫn nộ vì chính sách thiên vị người Công giáo. Sự đối xử khác biệt này còn trắng trợn hơn ở các tỉnh lỵ, nơi đây các linh mục địa phương và các giới chức chính quyền, hầu hết là Công giáo, có toàn quyền. Khi các ấp chiến lược được dựng lên, những người Công giáo được miễn làm việc và những người phi-Công giáo bị đưa vào chỗ thay thế họ để làm những công việc lao dịch. Những vùng đất mới được mở mang và phát triển, người Công giáo được chọn những miền đất phì nhiêu ở những miền duyên hải có an ninh.”
"An Eye For The Dragon" viết bởi Dennis Bloodworth; Farrar, Straus & Giroux, New York 1970, p. 209: 
“Cho tới năm 1963 mật vụ của Diệm đã bắt giữ hoặc đẩy vào tay những kẻ thù hầu như mọi người quốc gia có tên tuổi đã chiến đấu cho tự do của đất nước trong 20 năm trước. Hắn và gia đình hắn đã đàn áp mọi đối lập, chất đầy nhà tù, bịt miệng báo chí, gian lận bầu cử, và bám vào quyền lực.”

Lời kết cho bài xin lấy lời của Ngô Đình Thục:
"...Với tư cách là người con của một gia đình mà thân phụ tôi đã phục vụ nước Pháp ngay từ khi Pháp mới đến An-nam, và đã nhiều lần đưa mạng sống cho nước Pháp trong các cuộc hành quân mà cha tôi (Ngô Đình Khả) cầm đầu, dưới quyền Nguyễn Thân, chống lại các kẻ nổi loạn do Phan Đình Phùng chỉ huy, tại Nghệ-an và Hà-tịnh.
Có thể tôi lầm, tuy nhiên, thưa Đô Đốc, tôi xin thú thực là không tin – cho đến khi được chứng minh ngược lại – rằng các em tôi đã phản lại truyền thống của gia đình chúng tôi đến như thế, một gia đình đã tự mình gắn liền với nước Pháp từ lúc ban đầu, trong khi ông cha của những quan lại bây giờ hầu hết đều chống lại Pháp...." ( GIÁM MỤC NGÔ ĐÌNH THỤC)

12 nhận xét:

Diệm thực ra chỉ là một thằng bù nhìn, một thằng ngu si chẳng biết một cái gì cả. Bọn Mỹ ngụy sai gì thì làm cái đấy. Bản chất ông ta cũng thật độc ác, gây ra biết bao tội ác cho người dân việt nam, đã đẩy đất nước xuống vực thẳm. Diệm sẽ không bao giờ quên được trong trí óc của người dân Việt Nam là một kẻ Việt gian đáng chết nhất.

Diệm nó có hiểu biết cái gì đâu , chỉ là một cái thằng nhát chết nhìn đất nước lầm than mà chỉ biết khoanh tay đừng nhìn , địch sai gì làm đó không dám đứng lên để bảo vệ đất nước , tên khốn này không thể tha thứ được

Cái thằng Diệm - thằng bán nước và bóc lột sức lao động của nhân dân Việt Nam , tên khốn này sẽ luôn luôn được người dân Việt Nam ghi nhớ đến ngàn đời với cái tên khốn nạn

Ngô Đình Diệm là kẻ tàn bạo, bán nước theo giặc, để giữ quyền lực mà hắn đã gây ra không biết bao nhiêu tội ác. Ông trời thật có mắt cuối cùng tội ác cũng phải trả giá

xuất thân từ nguồn gốc việt gian rồi đi học theo tây thì chẳng có gì là khi là kẻ bán nước.quỳ gối hai tay dâng đất nước cho giặc.chống giặc thì rất kém nhưng điều hành bóc lột nhân dân ăn chơi thì không ai bằng đủ chiêu đủ trò lôi tiền bóc lột công sức của nhân dân

Diệm xuất thân trong một gia đình Việt gian ba đời.Chẳng trách mà hắn đã làm những việc " trời không dung ,đất không tha" như vậy.Khi lên làm tổng thống ,hắn đã giết hại biết bao đồng bào của chính hắn.Kết cục của hắn ,cái chết khuất tất là quá đích đáng với hắn.

Sự phát triển của Công giáo, ảnh hưởng của Công giáo tại VN thời bấy giờ và Diệm có quan hệ mật thiết với nhau.
Diệm nhờ Công giáo mà leo được lên ngai Tổng Thống
Công giáo phát triển, ảnh hưởng nhờ sự thúc đít của Diệm

cụ diễm là kẻ ăn chơi xa đọa dân nước cho bọn pháp.lại còn giúp pháp tiêu diệt cộng sản,căn bản phục tùng pháp thì diệm vẫn được làm vua bù nhìn,còn cộng sản thì sẽ không để phong kiến còn tồn tại.vị vua cuối cũng vị vua bù nhìn của chúng ta.

Một người đứng đầu một quốc gia, nhưng Diệm lại xem nhân dân như cỏ rác, dẫm đạp lên tính mạng của nhân dân mà sống cho riêng mình. Sẵn sàng bán rẻ Tổ quốc cho nướ ngoài để hưởng danh hoa phú quý, nhưng Diệm đâu biết rằng Diệm chỉ là một quân bài trong tay bọn địch, chỉ là bù nhìn cho những kế hoạch xâm chiếm nước ta của chúng. Diệm thật là ngu ngốc và đầu óc mê muội

Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

DIệm không khác gì một kẻ bán trực tiếp bán nước, chôn lấp đi những truyền thống tự tôn dân tộc của một dân tộc như việt Nam. sẵn sàng vì lợi ích cá nhân, cuộc sống xa đọa trước mắt mà bán rẻ con dân của dân tộc mình, quên đi xương máu và công lao mà ông cha ta đã dày công vun đắp và bảo vệ tổ quốc

những ai biết, quan tâm đến chính trị việt nam ắt hẵn không thể không biết tên Ngô Đình Diệm này. Hắn là 1 kẻ bán nước, bán rẻ tổ quốc để hưởng vinh hoa phú quý...tên khốn này không thể tha thứ được.Đúng là ông trời có mắt.

Đăng nhận xét

Người hâm mộ

 
Chia sẻ