22 thg 8, 2013

ĐÔNG LA "LÊ HIẾU ĐẰNG, KẺ TỪNG THEO ĐẢNG CHỐNG MỸ, NAY MONG THEO MỸ CHỐNG ĐẢNG"


Theo các cụ “Con chim sắp chết sẽ hót tiếng hay, người sắp chết sẽ nói lời phải” bởi trong cuộc tranh đoạt để mưu sinh có khi người ta phải nói dối, làm sai. Trước khi chết thì còn cần gì nữa mà không nói thật để sám hối, tạo chút nghiệp lành theo đạo Phật, mong quả báo ở kiếp sau nhẹ bớt. Vì không hiểu đạo, không sợ quả báo, những kẻ quấy rối làm loạn thường gây nghiệp ác, chúng thường nói điêu, như 2 vụ tuyệt thực của Hà Vũ, Điếu Cày gần đây. Mục đích là để tạo cớ cho lũ chấy thức rận sĩ loại như chú cháu Huệ Chi – Từ Huy tru tréo lên lập “công”! Những ngày hôm nay dường như Lê Hiếu Đằng cùng Huệ Chi lại dựng lên một màn kịch mới kiểu như vậy.
Theo Huệ Chi: “…được tin ông Lê Hiếu Đằng phải cấp cứu ở BV Bình dân, tôi và bạn bè đã đến thăm ông. Chúng tôi nhìn nhau khôn xiết bồi hồi. Sờ bàn chân ông thấy có hiện tượng phù nhẹ”. Nghĩa là đã có “dấu hiệu” của cái chết! Nhưng rồi cũng chính Huệ Chi cho biết chỉ “vài ngày sau”, với “giọng rõ từng tiếng”, Đằng đã gọi điện: “tôi đã ra viện, đã trở về với đội ngũ”. Có cái gì thật tếu, y như cái mánh nhí nhố “quyết tử cho rân trủ quyết sinh” vậy!

Diễn tiếp cái trò mị dân ấy, Lê Hiếu Đằng đã viết bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh… với cái đầu cực kỳ dốt nát và thái độ cực kỳ bố láo đã được chính Nguyễn Huệ Chi, chủ trang “Bọ xít” (boxit), với “tư duy ruồi, bò” như khi “nghiên cứu” vật lý, đã tung hô tùng tùng beng beng khi đăng lên.
Vậy Lê Hiếu Đằng dốt nát như thế nào?
Trước giải phóng Đằng đã theo Đảng để chống Mỹ, nhưng những ngày hòa bình hôm nay, Đằng lại mong theo Mỹ để chống Đảng. Có điều Đằng ngu ở chỗ nước Mỹ vốn thực dụng “chỉ có lợi ích là vĩnh viễn chứ không có kẻ thù vĩnh viễn”, họ đã nhận ra sai lầm khi đã chống lại nhà nước Việt Nam mới, chính nghĩa, do Chủ tịch Hồ Chí Minh và ĐCSVN thành lập 1945, bằng cách dựng lên cái chính quyền mà chính Phó Tổng thống, tướng Nguyễn Cao Kỳ từng thốt lên: “Đây là cuộc chiến tranh của người Mỹ và chúng tôi là những kẻ đánh thuê”; rồi: “Việt Cộng gọi chúng tôi là những con rối, những con bù nhìn của người Mỹ. Nhưng rồi chính nhân dân Mỹ cũng gọi chúng tôi là những con bù nhìn của người Mỹ, chứ không phải là lãnh tụ chân chính của nhân dân Việt Nam”! Mà chính thực tế bị thua toàn diện trong cuộc chiến hao người tốn của đã “mở mắt” cho họ, để chính những ngày hôm nay, sau chuyến thăm Mỹ của Ủy viên BCT, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Việt-Mỹ đã nâng mối quan hệ lên mức “toàn diện”! Có lẽ nào Mỹ lại đi theo vết xe đổ dựng lên một Ngô Đình Diệm mới loại như Lê Hiếu Đằng? Có lẽ nào Mỹ lại tin theo một kẻ lật lọng từng theo Đảng chống Mỹ rồi do cay cú thua thiệt lại mong theo Mỹ chống Đảng!
Tôi nói Lê Hiếu Đằng ngu chính là vì như thế.
Chưa hết, Đằng còn ngu khi nhai lại cái câu ngu của Nguyễn Duy với ý “bên nào thắng thì dân cũng thất bại”. Bới như tôi đã viết Đảng, Bác cùng dân Việt không phải gây chiến để rồi mong chiến thắng. Thực tế từ chỗ bị mất nước “Bán thân đổi mấy đồng xu/ Thịt xương vùi gốc cao su mấy tầng”, 1945 2 triệu người chết đói, dân Việt được như hôm nay thì cả Nguyễn Duy, cả Huy Đức, cả Hiếu Đằng đúng là đại ngu theo nghĩa đen chứ không phải nghĩa văn vẻ mà nghị Phước từng bảo nghị Quốc hôm nào!
Đằng cũng ngu khi ngu theo Huy Đức khi cho “Miền Nam đã giải phóng miền Bắc”.
Một thể chế mà chính người lãnh đạo đã cho là “bù nhìn”, là “con rối”; một nền kinh tế tằm gửi, ăn theo viện trợ chiến tranh, theo Tiến sỉ Nguyễn Tiến Hưng Về kinh tế nội việc xin Mỹ viện trợ gạo là cả một vấn đế phức tạp, phiền toái mà trăm dâu đổ đầu tằm VNCH phải chịu. Cứ mỗi năm vào 16-5 mùa giáp hạt, thì kho gạo VN hết, từ tổng thống đến chánh phủ phải chạy đôn chạy đáo để cầu viện”; và “Về sự tươi đẹp của chế độ VNCH” mà  nhiều người hay mang ra so sánh với Bắc Việt nghèo khổ, theo"Fire In The Lake" (by Frances Fitgerald, Vintage Books, New York 1985, pp. 134-139): “ thế giới hiện đại là Sài-Gòn, cái thành phố ký sinh trùng đó đã trở nên béo mập bởi máu của thôn quê và lợi lộc của Tây phương. (the modern world was Saigon, that parasite city that fattened from the blood of the countryside and the lucre of the West).
Vậy theo Đằng, miền Nam có gì để giải phóng miền Bắc? Phải chăng là bài học bán nước cầu vinh rồi phải chịu thất bại nhục nhã. Miền Bắc rồi toàn Việt Nam, trải qua chiến tranh, từng bước tìm đường, vượt qua những vấp ngã ấu trĩ, những thách thức, đến được hôm nay là một kỳ tích, dù sẽ còn vấp váp tiếp nhiều nữa trong hành trình phát triển vốn rất khó khăn. Nhưng điều làm chúng ta tự hào nhất là chúng ta đã tự đi trên chính đôi chân của mình!
Chính vì sự xuẩn ngốc ấy Đằng không hiểu rằng trong hành trình của một đất nước thật khó tránh khỏi những sai lạc, nhất là thuộc về trình độ. Đến nước Đức, quê hương của những nhà bác học hàng đầu, cũng đã đại sai lầm khi gây ra Đại chiến Thế giới II để rồi phải chịu thất bại nhục nhã; Pháp rồi Mỹ cũng đại sai lầm khi xâm lược Việt nam. Vì thế Đằng mới ngô nghê viết: “Sau một thời gian dài Đảng và nhà nước Việt Nam nhận chìm các tầng lớp nhân dân Việt Nam từ Bắc chí Nam dưới chế độ quản lý kinh tế bao cấp, đi ngược lại tất cả qui luật tự nhiên, cop-pi mô hình kinh tế của Liên bang Xô viết và Trung Quốc cộng sản 100%. Dân chúng đói kém rên xiết. Các đợt cải tạo tư sản X1, X2 đã làm tan nát biết bao gia đình, làm dòng người vượt biên ngày càng nhiều và biết bao gia đình phải chết tức tưởi trên biển”; rồi: “Các nhà văn đã cho tôi thấy thêm sự bi thảm của thân phận con người trong cái gọi là CNXH ở Miền Bắc, một xã hội không có bóng người”; v.v…
Thực tế khó khăn thời ấy do chúng ta sai về chính sách chỉ một phần. Cái chính là do hậu quả chiến tranh, do trình độ mọi mặt còn kém, chúng ta tay trắng về khoa học công nghệ cũng như máy móc và nguyên vật liệu, do tình thế cả hai miền bị cắt viện trợ đột ngột, phương “Tây” thì cô lập, phương “Ta” thì gây chiến biên giới hai đầu đất nước, v.v… Vậy mà chúng ta vẫn đứng vững, vượt qua, rồi đến được những ngày như hôm nay, thì tưởng chỉ có Trời cho chứ sức người khó mà làm được! Người có trí là phải nhìn thấy sâu vào bản chất vấn đề, chỉ có loại ngu và hời hợt mới chỉ nhìn thấy những hiện tượng bên ngoài mà thôi.
Còn chuyện vượt biên thì cụ thân sinh nghị Phước quả là có cái nhìn minh triết, thông sáng hơn vạn lần loại trí thức “mắt thịt” như Đằng, khi cụ nói với Phước tôi không nhớ chi tiết mà chỉ nhớ đại ý rằng, Việt Cộng có giỏi thì người ta mới giải phóng được, rồi nhất định sẽ đưa đất nước đi lên, con đừng dại nghe theo kẻ xấu đi vượt biên mà chết uổng mạng!
Vậy mà Đằng viết: “Có thể nói tất cả điều đó là tội ác của Đảng và Nhà nước Việt Nam, không thể nói khác được” thì thật là ngu đần và bố láo!
Còn nữa, Đằng cũng rất láo khi viết về chuyện văn chương: “… các vị “phê bình chỉ điểm” (cách gọi mới đây của nhà văn Phạm Xuân Nguyên, Chủ tịch Hội nhà văn Hà Nội đối với tên Nguyễn Văn Lưu cùng với một số người trong việc “bề hội đồng” bài viết của Thạc sĩ Nhã Thuyên về nhóm “Mở miệng”)”. Nếu nghe theo thằng Nguyên chửi ông Lưu, bênh Nhã Thuyên, ca ngợi thứ thơ “buồi, dái, lồn, cặc, đụ, địt”, thơ “rác rưởi, cứt đái”, thì chắc Đằng thường ngày phải ăn cứt chứ không ăn cơm. Bởi nếu còn biết phân biệt cứt với cơm thì không ai viết như vậy!
Còn sự ngu xuẩn khi Đằng kêu gọi lập đảng lưu manh là như thế nào?
(Còn tiếp)
20-8-2013

8 nhận xét:

Lý do ông Đằng đi ngược lại hoàn toàn những gì mấy chục năm nay đã làm, chống lại hoàn toàn Đảng CS bao lâu nay đã đi theo và phục vụ là gì? Phải chăng chỉ vì lời dụ dỗ tiền bạc, địa vị của thế lực thù địch có ý định phá hoại nhà nước Việt Nam. Lâu nay tư tưởng đa đảng vẫn được chúng cố gắng truyền bá vào Việt Nam với mong muốn xóa bỏ sự lãnh đạo duy nhất của Đảng CS, nay lại được ông Đằng bằng địa vị, vai trò bản thân phát huy cao độ. Đúng là già đầu rồi mà vẫn còn dại, vẫn còn ham hố, để cuối cùng đánh mất giá trị bản thân.

Hơ hơ,
Lão thành 40 năm tuổi Đảng, giữ chức cao trong UBMTTQ đã quá hiểu rõ bản chất nên giờ cũng phát chán rồi. Các "đại diện nhân dân" ở đây được bao nhiêu năm tuổi đảng hay chỉ là những cái não đã bị nhồi sọ mà lên tiếng chê bai người ta, hơ hơ...

ủ hành tây bắc tức ((nặc danh )) biến tướng ơi-Tôi cũng là nhân dân đây ,nhưng tôi chọn Đảng cộng sản.bạn không thích thì sao bạn lại quy chụp chúng tôi là ((Dư luận viên ăn lương của Đảng ))-(mà được là dư luận viên dù không có tiền thì tôi càng hạnh phúc)

Ai cũng có sự lựa chọn của mỗi người ,hãy khoan chưa nói chuyện tốt ,xấu của những lý tưởng ta lựa chọn -mà nói đến việc thái độ tôn trọng quyền lựa chọn của nhau -nếu bạn làm được một phần như vậy thì bạn đã không chửi rủa tác giả cùng toàn thể bạn đọc vô cùng tục tĩu ở rất nhiều trang viết (Có cần tôi gửi lại ra dây lời của bạn không ?)

Tôi nói điều này nhé :((Bạn không biết rằng chính bạn mới đang là một dư luận viên đắc lực nhất .Những điều bạn viết vê lịch sử ,niềm tin của bạn đều dựa trên trí tưởng tượng ,ý muốn bẻ cong lịch sử và xuyên tạc trắng trợn-thứ chiến tranh tâm lý mà bu Mĩ đã dạy các bạn để rồi các bạn đã thua trận nhục nhã -

Bạn hãy viết đi ,viết thật nhiều vào,bạn càng viết tôi càng có điều để phơi bày bạn .bạn tưởng bạn biến mất khỏi loaphuong,thay đổi họ tên ,chỉnh sử ngôn ngữ đôi chút là bạn có thể trốn được tôi sao .
Nếu là Công an mạng với máy móc chuyên nghiệp ,nếu có quan hệ với CAM thì tôi sẽ dễ dàng định vị bạn là ai rồi ,nhưng tôi cũng đã biết bạn là ai vì bạn có quá nhiều dấu vết ,đôi khi chỉ là văn phong và lưu bút của bạn đó không quan trọng -Nếu có óc phân tích hơn một chút thì bạn sẽ biết bạn hay những chủ trang ((chiến hữu )) trong và ngoài nước của bạn cũng chỉ là quân cờ trên bàn cờ của công an VN mà thôi-họ là người chơi còn bạn đang phục vụ không công cho họ thì họ sợ gì bạn.

Tôi im lặng không phải là tôi ngại ,tôi sợ bạn ,mà là tôi đang chờ bạn nói thật nhiều rồi tôi sẽ phản biện bạn chỉ trong một ngày vì tôi hiểu điểm yếu của các bạn bạn là dựa vào sự bẻ cong lịch sử ,xuyên tạc sự thật ,hành động được thui đốt bằng động cơ của sự thù hận cá nhân mà bỏ qua lợi ích Tổ quốc .
Bạn hãy viết thật nhiều nhé cho tôi nhờ ,tôi vô cùng cảm ơn bạn .
Nhưng dù sao tôi vẫn muốn bạn tiến lên một bước ,lịch sự ,góp ý xây dựng và cân nhắc thật kĩ trước khi nói -chúng ta đều là người Việt Nam cả mà .
Chào bạn và cám ơn bạn đã giúp chúng tôi !

Tác giả Đông la Nguyễn Huy Hùng hiện đang giữ chức vụ Dư luận chúa của đội ngũ dư luận viên với những bài công kích phe 'lề trái' rất sắc xảo. Ông Hùng từng nhận bậc đàn anh Triệu Xuân làm thầy để học nghề viết lách và làm báo và có một thời gian ngắn được ông Triệu Xuân tin tưởng giao cho ông Hùng phụ trách tờ nguyệt san Văn Chương Hồn Việt.

Nhục lắm Đằng ơi !

Tác giả: fangzi

Mấy lão già này đúng là khùng, điên. Ai không tin thì vào đọc bài viết của lão ắt biết, xin đọc nguyên văn bài viết tại đây:

http://googletienlang.blogspot.com/2013/08/nguyen-van-bai-suy-nghi-trong-nhung.html#comment-form

Nói năng lung tung, lảm nhảm, đầy mâu thuẫn vậy mà lại cho đó và bài Hịch văn kể tội ĐCS và kêu gọi đấu tranh, kêu gọi đồng Khởi. Một lũ ngu dốt như bò, kể cả lão Huệ Chi (chính là người viết lời tựa cho bài viết).

Thông qua bài viết, ta có thể thấy ở trên (Trung ương, hàng ngũ lãnh đạo chóp bu) là một vị thủ tướng đầy bản lĩnh trước lũ diều hâu quốc tế (bản lĩnh đến độ mà theo Đằng, trong một bài viết Hạ Đình Nguyên hết mực khâm phục và đã phải hoan hô thủ tướng đến 5 lần. Còn riêng Đằng thì Đằng cũng rứa, rất mừng, rất tâm phục khẩu phục). Ở dưới (địa phương) là một Võ Viết Thanh, một Huỳnh Đảm, Phạm Phương Thảo... toàn những người mà Đằng vô cùng kính nể, nể vì sự thẳng thắn, trung thực, nhiệt tình... và sẵn sàng vì nghĩa mà đấu tranh bảo vệ bạn bè (liên quan đến việc giữ nhà cho anh Thắng) và như Đằng nói "quan hệ của anh và tôi rất vui vẻ". Nói như thế tức là mối quan hệ đồng chí, đồng đội, đồng liêu giữa Đằng với các cấp lãnh đạo cao cấp của đất nước là rất tốt, rất thắm thiết. Đọc đến đây ta chợt không biết các lãnh đạo chóp bu của ĐCS xấu ở đâu? Độ "xấu" nằm ở mức độ nào ? Ai xấu, Đằng xấu hay lãnh đạo ĐCS xấu? Vân vân và vân vân.

Đằng đang làm cái chuyện thương gia bại quốc, đang phản bội lại bạn bè, phản lại lợi ích của quốc gia dân tộc. Đằng là đứa tiểu nhân, là thằng phản bạn. Đứa vô ơn vậy mà... Đằng lại đi kêu gọi mọi người theo Đằng chống Đảng ! Nếu mọi người tin và đi theo cái thằng phản thầy lừa bạn này thì kết cục sẽ ra sao.

Đằng chửi Đảng nhưng Đằng lại khen Thủ tướng; Đằng chửi chánh quyền vậy mà Đằng lại có quan hệ rất tốt với các bạn "đồng liêu" ! Rõ ràng Đằng là thằng mị dân, xu nịnh, Đằng bắt cá hai tay... Đằng tệ lắm, Đằng sẽ đưa đất nước này đi đâu và về đâu nếu như Đằng là người cầm lèo cầm lái ?!

Già rồi lú lẫn, đừng có mị dân, đừng xúi trẻ ăn cứt gà.

Nhục lắm Đằng ơi !

P/s: Đây là bài viết được đăng trên web võ thuật: http://thaicucthieugia.com/index.php/tan-man/chim-troi-ca-nuoc/558-nhc-lm-ng-i-

Ông Đằng là một chiến sỹ là một đảng viên mà không hiểu rằng trong hành trình của một đất nước thật khó tránh khỏi những sai lạc, nhất là thuộc về trình độ. Đến nước Đức, quê hương của những nhà bác học hàng đầu, cũng đã đại sai lầm khi gây ra Đại chiến Thế giới II để rồi phải chịu thất bại nhục nhã; Pháp rồi Mỹ cũng đại sai lầm khi xâm lược Việt nam. Phải biết thời cuộc mới là người chiến thắng.

Việc làm của ông Đằng tại thời điểm này là không nên. Ông cũng không nên phủ nhận công láo của mình cho đất nước. Vẫn biêt rằng
Ai cũng có sự lựa chọn của mỗi người ,hãy khoan chưa nói chuyện tốt, xấu của những lý tưởng ta lựa chọn - mà nói đến việc thái độ tôn trọng quyền lựa chọn của nhau. Không nên chửi tục mà nên phân tích rõ đúng sai, phải trái.

Công bằng mà đánh giá :Đông La vốn là một cây bút có trí tuệ và và bản lĩnh đáng nể .
Tuy nhiên , vì nhiều lý do , Đông La đã không còn giữ được thế giới quan khoa học, đa chiều , khách quan tỉnh táo và có trách nhiệm với tương lại dân tộc,tương lai đất nước.
Đông La đã tự thoái hoá trở thành một kẻ cực đoan cuồng tín đến mức thô thiển như chúng ta đã thấy.
Đông La không nhân thức được rằng :Chính sự cực đoan cuồng tín của mình mới thực sự góp thêm những tác nhân gây hại cho chế độ , cho đất nước bởi nó làm xấu thêm những hình ảnh mà Đông La đang “bảo vệ” (?)
Thật tiếc cho một cây bút đáng nể như Đông La

Đăng nhận xét

Người hâm mộ

 
Chia sẻ