31 thg 8, 2013

NGÀY MAI 1/9 NGHỊ ĐỊNH 72/NĐ-CP CÓ HIỆU LỰC: SẼ THIẾT LẬP LẠI TRẬT TỰ

Chính Trưc@


          Với sự ra đời của Nghị định 72/NĐ-CP dương như trong giới dân chủ không có đất để sống nên đã điên tiết lên để phản đối kiểu như: "tuyên bố nghị định số 72/2003/NĐ- CP vi phạm Hiến pháp, pháp luật Việt nam và các công ước quốc tế mà Việt nam tham gia. Ngay cả trên các trang như Bauxite Việt nam còn thẳng thừng tuyên bố rằng: "Nghị định số 72/2013/NĐ-CP ngày 15/07/2013 của Chính phủ “Quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin trên mạng” có hiệu lực ngày 01/09/2013 (gọi tắt là Nghị định 72) có những nội dung trái hoặc tiềm ẩn việc thi hành tùy tiện trái với Hiến pháp, Pháp luật Việt Nam, Công ước quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị và Tuyên ngôn Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Nghị định 72 chứa đựng những quy định đi ngược lại các tuyên bố cải thiện về dân chủ, nhân quyền của Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam trong thời gian gần đây, nhất là trong các thảo luận về sửa đổi Hiến pháp 1992, đi ngược lại lợi ích của nhân dân và đất nước, chỉ có tác dụng phá hoại lòng tin của người dân đối với sự trung thực và sáng suốt của chính quyền."


         Miếng mồi ngon đã bị quản lý chặt, cho nên các nhà dân chủ thi nhau đăng đàn tuyên bố phản đối Nghị định 72 cũng là điều dễ hiểu, trong đó tập trên các trang lề trái như Danlambao, bauxite.vn, Xuandienhannom... và sẽ không thấy làm lạ khi chúng còn viết ra bản tuyên bố đòi bài trừ Nghị định 72 khoảng hơn một trăm chữ ký. Tuồng cũ diễn lại hết tập hợp chữ ký đòi tự do công lý cho Đoàn Văn Vươn, đến Tuyên bố của công dan tự do, Tuyên bố đòi tự do cho Phương uyên, Đinh Nguyên Kha ... giờ lại diễn lại cái trò tập hợp chữ ký để phán đối Nghị định 72 của Chính phủ về quản lý, sử dụng internet. Để làm gì khi màn kịch đó hạ màn sẽ vứt vào sọt rác chứ ? có biết bao nhiêu cuộc tuyên bố, cuộc vận động chữ ký đó thôi. Rốt cuộc chăng có ai tin và đi theo cái tuyên bố đó cả. Đơn giản thôi vì những tuyến bố đó là tập hợp những con người không có thiện chí, cùng lợi ích chống đối Đảng, Nhà nước nên tôn tại được bao lâu. Tuyên bố đó không nhằm mang lại lợi ích cho đông đảo nhân dân Việt nam, mà chỉ cho một số cá nhân có tư tưởng chống đối mà thôi?

          Không chỉ có diễn đàn trong nước mà tất nhiên các quan thấy bên ngoài cũng đang lo sợ về Nghị định 72 cho nên BBC, RFA,RFI, VOA ... Cũng đăng đàn bới móc, chửi bới, phản đối Nghị định của chính phủ. Và đã thổi lên một cách quá mức với những lời lẽ và những tiêu đề gây sốc; thậm chí, họ còn phỏng vấn một số trí thức đã ký tên vào cái tuyên bố phản đối nêu trên. Chỉ có điều, hơn 100 chữ ký ấy liệu đã thật sự đại diện cho giới nhân sĩ, trí thức Việt Nam hiện có tới hàng triệu người; cũng như đã thật sự đại diện cho hơn 4 triệu kiều bào đang sinh sống, làm ăn và học tập - nghiên cứu tại hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ hay chưa? - điều đó có lẽ cần phải nghiên cứu kỹ thêm? Hay là những trí thức với tư tưởng "vọng ngoại", bán nước cầu vinh, cõng rắn cắn gà nhà mà thôi. Mang danh trí thức kiểu như giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ nhưng chủ yếu Đó là chưa kể tới tương quan so sánh giữa con số 100 có chút lẻ với con số 30 triệu người Việt thường xuyên sử dụng internet hiện nay. 

Trên trang Bauxite việt nam hơn 500 người mà họ vẫn gọi là "nhân sĩ, trí thức" (không có căn cứ để chứng minh thật) đã mạnh mồm tuyên bố rằng: 

Nghị định 72 chứa đựng những quy định đi ngược lại các tuyên bố cải thiện về dân chủ, nhân quyền của Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam trong thời gian gần đây, nhất là trong các thảo luận về sửa đổi Hiến pháp 1992, đi ngược lại lợi ích của nhân dân và đất nước, chỉ có tác dụng phá hoại lòng tin của người dân đối với sự trung thực và sáng suốt của chính quyền. 
Việc ban hành Nghị định 72 với những quy định vi phạm hoặc tiềm ẩn nguy cơ bị thực hiện tùy tiện vi phạm các quyền tự do ngôn luận của công dân, trong hoàn cảnh Việt Nam vừa tuyên bố là đối tác toàn diện với Hoa Kỳ trong chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, khi vụ xét xử phúc thẩm hai sinh viên Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên được ghi nhận là một tiến bộ về tự do ngôn luận, trong lúc Việt Nam đang mong muốn ứng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, là việc làm đi ngược xu thế hội nhập của Việt Nam với thế giới, chỉ có tác dụng phá hoại uy tín của Nhà nước Việt Nam trên trường quốc tế, hết sức bất lợi cho việc tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè quốc tế đối với sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc trước bè lũ bành trướng Bắc Kinh. 

          Theo báo cáo nhanh từ trang bauxite việt nam hiện có khoảng 630 người ủng hộ phản đối Nghị định 72, nhưng tin làm sao được khi mà nhiều cái tên trong đó chỉ là chung chung, không có địa chỉ cụ thể, không có căn cứ. Mà ở đời cái gì là giả, đã là ảo thì số lượng nhiều đến đâu cũng chẳng có nghĩa lý gì cả.

Ví như :

Nguyên Chinh, Hà Nội
Trịnh Lữ, dịch giả, Hà Nội
Hoàng Quân, sinh viên, Hoa Kỳ
Tô Lê Sơn, kỹ sư, TP HCM
Vũ Vân Sơn, CHLB Đức
Trần Đình Sử, GS TS, Hà Nội
Trần Công Thạch, cán bộ hưu trí, TP HCM
Phạm Đình Trọng, nhà văn, TP HCM
Nguyễn Quang Trọng, Pháp
Hà Vũ Trọng, dịch giả, TP HCM
Nguyễn Văn Viên, Công nghệ Thông tin, Hà Nội
Quyen Ha Duong, hưu trí, Hoa Kỳ
Đồng Quang Vinh, hưu trí, Khánh Hòa
Truong The Minh, công nhân, Hoa Kỳ
Nguyễn Lê Thanh, công nhân, Australi
Trần Quốc Việt, Nhật Bản
Lê Văn Sơn, TP HCM
.....

Như vậy có thể thấy, ngay việc đưa tên người ký tên vào bản tuyên bố nghị định số 72/2003/NĐ- CP vi phạm Hiến pháp, pháp luật Việt nam và các công ước quốc tế mà Việt nam tham gia, những người chủ trang mạng này đã không tôn trọng chính tiêu chí mà họ đưa ra ban đầu,và không có căn cứ gì để khẳng định đó là những con người cụ thể. Ai cũng hiểu, nếu chỉ đưa ra một cái tên, thì bất cứ ai cũng có thể đưa hàng triệu cái tên như vậy lên trên mạng internet.

Đó là chưa kể có những người nông dân bị mạo danh, nhưng vì họ quanh năm chân lấm tay bùn hay không biết gì đến cái tuyên bố này, những người chẳng có điều kiện chi trả phí internet mà bị mạo danh, ngụy tạo mình.

       Đúng là “cái lưỡi không xương, trăm đường lắt léo”, mấy cái kiểu lấp liếm kiểu này có khi chỉ gạt được mấy đứa trẻ lên ba thôi. Mà cũng không chắc vì trẻ con giờ thông minh lắm, nó mà nhìn thấy một lần rồi, khéo đưa lần hai nó lại nói: “định lừa cháu à? không được đâu “sói” ạ!” .
        Ở đây, cũng cần nói thêm rằng, lâu nay Đảng, Nhà nước chưa hề ngăn cấm những tiếng nói đóng góp cho đất nước; đặc biệt là những tiếng nói góp phần phản biện chính sách - đương nhiên, nếu những tiếng nói ấy thật sự mang tính xây dựng chứ không phải những tiếng nói mang màu sắc kích động hay bị kích động. 

       Sự thực là đã có rất nhiều trí thức Việt Nam thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức nghề nghiệp góp những tiếng nói quý báu, phản biện lại những chính sách do Nhà nước ta đưa ra kể cả chính sách cho một lĩnh vực đơn lẻ hay một chính sách tổng thể nào đó. Nhưng, đương nhiên, giống như nhiều quốc gia khác trên thế giới, kể cả ở những quốc gia mà trình độ phát triển được xem là vào bậc nhất thế giới hiện nay, việc phản biện chính sách dù thường xuyên như cơm bữa nhưng không phải cứ cái gì được phản biện thì sẽ được xem xét, sửa đổi. Đơn giản là bởi ở góc độ những người chèo lái con thuyền đất nước, họ buộc phải có cái nhìn tổng thể, những toan tính thiệt hơn cho lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc. Cũng vì thế mà chỉ có những phản biện nào thật sự có lợi cho mục đích chung cao nhất - đó là vì lợi ích của toàn thể nhân dân mới được xem xét, sửa đổi; chứ nhất quyết không thể vì lợi ích bộ phận mà chấp nhận những đòi hỏi nhiều khi phi lý của một nhóm cá nhân nào đó. 

        Trở lại với những ai đã lên tiếng phản đối sự ra đời của Nghị định có thể khẳng định, nhiều người trong số họ đã từng có rất nhiều đóng góp cho ngành, lĩnh vực mà họ là chuyên gia. Những gì mà họ đã làm cho đất nước chắc chắn sẽ được ghi nhận nhưng nếu dựa vào những đóng góp ấy để đưa ra những yêu cầu (hoặc thậm chí phần nào có thể coi là yêu sách) thì hình như đã có sự tự đề cao một cách hơi thái quá nào đó. Bởi, không phải chỉ có hơn 100 con người, hơn 100 trí thức này mới có nhu cầu trau dồi tri thức, cập nhật thông tin trên internet; mà thực chất con số này nếu không phải là tất cả trong số 30 triệu người sử dụng dịch vụ thì cũng phải gấp hàng trăm lần con số 100 nêu trên. 

          Vấn đề ở chỗ, tại sao hàng triệu người dùng internet khác không phản đối Nghị định do Chính phủ đưa ra. Có phải họ lo ngại một sự "trả đũa” nào đó; hay họ không phải là những yêu nước, không biết (hoặc giả sợ hãi) không dám phản đối các hành vi xâm phạm chủ quyền quốc gia Việt Nam của quốc gia nào đó đang có tranh chấp chủ quyền với chúng ta. Câu trả lời chắc chắn là không. Bởi vì, trong muôn vàn cách thức và những công cụ khác nhau để tiếp cận thông tin, trau dồi tri thức- họ những người sử dụng internet khác tìm được cho mình những cách tiếp cận và trau dồi khác nhau đồng thời họ cũng có cách (hoặc lựa chọn cách phù hợp) để biểu thị tinh thần dân tộc, tinh thần yêu nước của bản thân. 

        Vì thế xin hãy đừng đánh tráo khái niệm khi cho rằng sự ra đời của Nghị định là việc làm "hết sức bất lợi cho việc tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè quốc tế đối với sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc…”. Bởi, dù rất trân quý những tấm lòng vì nước ấy nhưng cũng cần phải nói rõ, sự nghiệp này là sự nghiệp của toàn dân. Và, Nhà nước ta bằng con đường đấu tranh ngoại giao nhà nước cũng như ngoại giao nhân dân kết hợp với việc nâng cao sức mạnh tổng hợp an ninh-quốc phòng-đối ngoại vẫn đang từng ngày, từng giờ tranh thủ được sự ủng hộ của bè bạn quốc tế. Dẫn chứng cụ thể nhất là việc Việt Nam hiện đã thiết lập quan hệ với khoảng 100 nước và vùng lãnh thổ. 

          Nói về nội dung của Nghị định mà một số người lâu nay phản bác có lẽ cũng cần khẳng định, không có khái niệm cấm đoán nào được nêu ra. Thứ trưởng Bộ Thông tin - Truyền thông Lê Nam Thắng đã nhấn mạnh tính hợp pháp và đúng đắn khi nói rõ: "Những thông tin tổng hợp, thông tin chính thức của các cơ quan báo chí còn liên quan đến vấn đề bản quyền, vấn đề của cơ quan báo chí, không thể lấy từ chỗ này đặt sang chỗ kia được, mà phải trích dẫn, xin phép, đồng ý. Hay, thông tin của các cơ quan Đảng, Nhà nước hoặc của các tổ chức, không thể lấy đưa lên rồi làm thành tin tức của mình được. Đấy là quy định chung về Luật Dân sự và quy định của pháp luật về Luật Sở hữu trí tuệ”. Thậm chí, rõ hơn nữa, ông Cục trưởng Cục Phát thanh truyền hình đã nhấn mạnh: "Các cá nhân vẫn được phép chia sẻ thông tin trên mạng xã hội. Chỉ có điểm khác so với trước kia là khi cá nhân muốn chia sẻ một thông tin nào đó được tổng hợp từ các nguồn trên Internet, các báo hay bất cứ tài liệu nào, cần phải gắn kèm đường link hoặc ghi rõ nguồn trích dẫn thông tin để người khác muốn tham khảo thông tin đầy đủ có thể truy cập vào đường link đó.” Và, đây là một trong những đích đến quan trọng của Nghị định để làm sao những con người ở thế giới văn minh có thể ứng xử một cách văn minh nhất trong xã hội hiện đại mà quyền tự do ngôn luận được đề cao cùng với quyền được "Tôn trọng những quyền tự do và thanh danh của người khác” và quyền "Bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe công cộng hay đạo lý” được nêu tại Điều 19 Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị 1966. Cũng vì thế, sẽ rất khó để gượng ép khi bảo rằng, Nhà nước ta đang đi ngược lại các cam kết quốc tế; và, càng khó khi cho rằng nó trái với Hiến pháp, pháp luật Việt Nam. Bởi, một khi đã là thành viên Công ước Quốc tế, chúng ta đương nhiên phải sửa đổi hoặc soạn thảo các văn bản luật cho phù hợp với những gì đã cam kết. 

          Nói thế là bởi, trên những trang mạng xã hội, những blog cá nhân (cả trong và ngoài nước, cả bằng tiếng Việt và tiếng nước ngoài) người ta vẫn thường xuyên bắt gặp tình trạng vi phạm tác quyền xảy ra hàng ngày; thậm chí cả sự lăng mạ một cách vô lối ai đó chỉ vì người ta không phát biểu cùng một giọng điệu với mình. Câu chuyện của báo chí phương Tây mấy năm trước khi đăng tranh biếm họa về Nhà tiên tri Mohamet và phản ứng của dư luận tự nó đã cho thấy sự lợi dụng tự do ngôn luận đã mang lại tác hại đến đâu. Thậm chí, riêng về chuyện bản quyền, báo chí vẫn thường nhắc đến trường hợp của một phụ nữ Mỹ, Jammie Thomas-Rasset (Minnesota) bị phạt tới 1,9 triệu USD chỉ vì tải bất hợp pháp 24 bài hát! Đó là cách mà nước Mỹ tự do quản lý internet. 

           Nói Nghị định số 72/2013/NĐ-CP ngày 15/07/2013 của Chính phủ “Quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin trên mạng” có hiệu lực ngày 01/09/2013 (gọi tắt là Nghị định 72) có những nội dung trái hoặc tiềm ẩn việc thi hành tùy tiện trái với Hiến pháp, Pháp luật Việt Nam, Công ước quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị và Tuyên ngôn Nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Phải chăng các ông không bao giờ tìm hiểu một văn bản pháp luật nào liên quan đến vấn đề nay. Nên nhớ rằng, chẳng có một văn bản pháp luật quốc tế nào mà sẵn sàng "thả phanh" cho việc tự do sử dụng internet tràn lan cả, cái gì cũng có khuôn khổ. mực thước của nó cả. Họa chăng, điều mà các ông muốn là để cổ súy cho những hành động sai trái của mình trên internet thời gian qua, để coi đó mới là tự do, là hợp pháp?

Việt Nam là một quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc, một quốc gia có chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ; một quốc gia đã biết chiến đấu - chiến thắng nhiều kẻ thù xâm lược dưới sự lãnh đạo của Đảng, giải phóng nhân dân khỏi ách nô lệ. Cũng vì thế, những quốc gia khác cần phải tôn trọng chủ quyền của Việt Nam- một thứ chủ quyền không đơn thuần chỉ bằng biên giới trên bộ hay lãnh hải mà còn là một thứ chủ quyền "biên giới mềm’. Không thể vì bất cứ lý do gì; thậm chí vì sự yêu cầu từ phía một nhóm nào đó mà đưa ra những yêu cầu phi lý xâm phạm chủ quyền của chúng ta bao gồm cả chủ quyền "biên giới mềm”. Điều đó chắc chắn chẳng có Công ước Quốc tế nào đồng tình. 

Quản lý Internet trên tinh thần pháp pháp luật là tất yếu để đảm bảo sự phát triển hài hòa nhất, góp phần hạn chế các tiêu cực nảy sinh trong xã hội.

         Thực tế, tiện ích của internet trong đời sống không ai có thể phủ nhận và tôi không thể hình dung cuộc sống sẽ đảo lộn thế nào nếu bây giờ không có internet. 

Nhưng, cũng giống như bất kỳ một hiện tượng nào của đời sống, internet cũng có mặt trái của nó. Nói rộng ra, công nghệ thông tin hiện nay được sử dụng hết sức đa dạng, đa mục đích nên có những người đã lợi dụng các phương tiện thông tin, trong đó có internet để thực hiện những mục đích xấu, gây hại cho xã hội. Về khía cạnh này cơ quan chức năng phải phân loại, đánh giá từng loại hoạt động và có cách ứng xử phù hợp. 

Yêu cầu đầu tiên là phải có đủ cơ sở pháp lý để điều tiết các hành vi của mỗi cá nhân tuân thủ theo những quy định của xã hội, hạn chế tối đa hành động của người này gây tổn hại cho quyền lợi của người khác và của cả xã hội. Yêu cầu pháp trị về việc này cũng cần hết sức minh bạch và chuẩn mực, đáp ứng sự phát triển của một xã hội ngày càng hiện đại và văn minh hơn. Ở các nước tiên tiến người ta cũng bị (hay chịu) tác động hai mặt của internet và các phương tiện thông tin khác nhưng họ chặt chẽ về pháp luật hơn và hoạt động của các cơ quan chức năng cũng rất hiệu quả. 

          Tôi đã có dịp nói chuyện với một công dân Mỹ về việc này. Anh ta bảo: Luật quy định rồi, anh muốn sống yên ổn, không ai đụng đến mình thì đừng phạm luật. Còn anh không thích thế thì cứ việc. Nhưng lúc đó cơ quan chức năng sẽ vào cuộc ngay. Nhẹ thì nộp phạt, nặng thì ra tòa và tùy theo kết luận của tòa mà anh chịu mức độ xử lý. Nếu oan sai, được đền bù ngay. Lại nhớ độ dăm năm trước, lúc ở Pháp, nhà báo Hồ Quang Lợi muốn gửi một bài báo về Việt Nam gấp mà loay hoay mãi không gửi được dù mạng trong khách sạn vẫn hoạt động. Sau phải nhờ cơ sở bên đó mới thành. Hỏi ra thì biết họ không cho gửi đi khi chưa kiểm tra được thông tin. Tôi nghĩ nếu ở ta làm được điều đó thì quá tốt. 

           Một xã hội hiện đại, văn minh cần phát triển hệ thống thông tin hiện đại, đồng bộ nhưng cũng cần có đủ cơ sở pháp lý và nhân lực quản lý nó vì lợi ích quốc gia. Hiện nay ở ta, người ta lợi dụng hệ thống này gây phiền hà cho công dân quá nhiều mà sự xử lý chưa đâu vào đâu cả. Chúng ta cần có đủ căn cứ pháp lý và hệ thống cơ quan chức năng xử lý hiệu quả việc này theo tinh thần pháp trị, văn minh. Tất cả những điều tệ hại ấy cần được xử lý bằng pháp luật chứ không chỉ bằng những biện pháp vận động tuyên truyền dù điều đó cần thiết nhưng pháp luật phải được thực thi trước hết. 

















Người gốc Việt bị xét xử vì tham gia lực lượng khủng bố al-Qaeda



(Soha.vn) - Một nghi phạm người Anh gốc Việt đang bị tòa án ở London xét xử với tội danh "tiến hành thánh chiến" trong lực lượng khủng bố al-Qaeda.




                             Nghi phạm Minh Quang Pham.

Theo BBC, nghi phạm này tên là Minh Quang Pham, 29 tuổi, nhân viên thiết kế trang mạng trên internet, sinh ra tại Việt Nam.

Khi bị bắt tại sân bay Heathrow tháng 7/2011, Pham bị phát hiện mang theo đạn trong người. Pham được cho là đã trải qua khóa huấn luyện của al-Qaeda tại Yemen.

Theo tòa án Westminster (London), Pham từng bỏ lại vợ đang có thai ở New Cross (London) để tới Bán đảo Arabian (AQAP) để gặp các nhân vật cấp cao của tổ chức al-Qaeda tại đây và tuyên thệ trung thành với lực lượng cực đoan này.

Tòa án cho hay, Pham đã sử dụng tên Amin khi tham gia lực lượng này.

Một nhân chứng khai rằng, Pham đã tham gia việc thiết kế và xuất bản Inspire, tạp chí tuyên truyền bằng tiếng Anh của al-Qaeda trên mạng internet, nhắm vào độc giả phương Tây.

Trước đó, Mỹ đã cáo buộc Pham tội danh hỗ trợ vật chất cho tổ chức khủng bố nước ngoài, được huấn luyện quân sự, tàng trữ súng máy và đang yêu cầu Anh cho phép dẫn độ nghi phạm này về Mỹ.

Đây là một trong những người Việt hiếm hoi tham gia vào lực lượng Hồi giáo cực đoan. Nếu bị tuyên có tội, Pham có thể phải nhận án tù chung thân.

29 thg 8, 2013

VIẾT VỀ BÁC



      "Bác Hồ người là tình yêu thiết tha nhất trong lòng dân và trong trái tim nhân loại. Cả cuộc đời Bác chăm lo cho hạnh phúc nhân dân, cả cuộc đời Bác hy sinh cho dân tộc Việt Nam". Hồ Chí Minh- người anh hùng đan tộc, hình tượng bất tử trong trái tim hàng triệu con người Việt Nam qua biết bao thế hệ. Tên tuổi, công lao của Người sống mãi trong hồn thiêng dân tộc.


       Ngày 19.5.1890 Tại làng sen quê mẹ, cậu bé Nguyễn Sinh Cung cất tiếng khóc chào đời.Lớn lên trong thời buổi loạn lạc, nước mất nhà tan Người thấu hiểu cảnh khổ cực, lầm than của nhân dân, của quê hương, đất nước. Tình yêu nước và khát khao độc lập dân tộc lớn dần trong từng suy ngĩ của chàng thanh niên trẻ. Ngày 5.6.1911 tại bến cảng nhà Rồng, chàng thanh niên ấy nặng lòng xa quê hương ra đi "tìm đường cho dân tộc đi theo":

Đêm xa nước đầu tiên ai nỡ ngủ

Sóng vỗ dưới chân tàu đâu phải sóng quê hương

Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở

Xa nước rồi càng hiểu nước đau thương.

      Sức mạnh của lòng yêu nước âm ĩ,bập bùng cháy trong tâm thức Người. Mong muốn về một dân tộc độc lập. nhân dân hòa bình ấm no là nguồn đông lực to lớn thôi thúc Người ra đi tìm đường cứu nước, cứu dân. Trải qua biết bao khó khăn. gian khổ tột cùng tìm ra đường đi mới cho cách mạng nước nhà.

        Cả cuộc đời của mình Bác chỉ có"một ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành". Từ thuở thiếu niên đến những giây phút cuối cùng trong hành trình cuộc đời của mình Người vẫn chỉ dành trọn vẹn cho sự ngiệp cách mạng dân tôc và của cả nhân dân thế giới.

        Lòng yêu nước nồng nàn, sục sôi khí thế, Người đã tìm đến chũ nghĩa Mác- Lê Nin " luận cương đến và Người đã khóc, lệ Bác Hồ rơi trên hai chữ Lê Nin"; tìm thấy ở đó ánh sáng cách mangjsoi chiếu dân tộc, sáng tạo linh hoạt vào tực tiễn cách mạng nước nhà, lãnh đạo Đảng và nhân dân đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.

       Hồ Chí Minh, vị cha già cua dân tộc, người đã sáng lập ra Đảng cộng sản Việt Nam - đảng của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, đưa cách mạng tháng Tám thành công" tháng tám mùa thu trang lịch sử -tuyên ngôn Người đọc sáng non sông", khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, mở ra thời kỳ mới cho dân tộc.

        Hồ Chí Minh là linh hồn, là vì sao sáng nhất trong muôn vì sao lãnh đạo đảng, toàn dân ,toàn quân đoàn kết, chung sức đứng lên làm cách mạng; không sợ hy sinh gian khổ làm nên những thắng lợi vẻ vang cùng hồn thiêng sông núi.

       Người là tấm gương sáng tượng trưng cho tinh hoa văn hóa dân tộc Việt Nam, bức tường thành vĩ đại của ý chí kiên cường, bất khuất của dân tộc trong mấy nghìn năm lịch sử. 

       Là tượng trưng cao đẹp của chũ nghĩa yêu nước chân chính kết hợp nhuần nhuyễn với chũ nghỉa quốc tế vô sản. Trong cuộc đời hoạt động cách mạng Bác là một nhà yêu nước vĩ đại, một chiến sĩ cộng sản xuất sắctrong phong trào cộng sản và phong trào giải phóng dân tộc. 

     Hồ Chí Minh là một chiến sĩ cộng sản mẫu mực. Phẩm chất đạo đức cao đẹp của người là sự kết tinh những giá trị truyền thống tốt đẹp nhất của dân tộc.Hình ảnh mộ vị chủ tịch nước với chiếc áo nâu giản dị, thanh bạch,khiêm tốn, cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Người là hình mẫu của một công dân "giàu sang không thể quyến rũ, nghèo khó không thể lay chuyển, uy quyền không thể khuất phục".

      Cuộc đời của chủ tịch Hồ Chí Minh là một cuộc đời trong sáng và cao đẹp của một người cộng sản vĩ đại.một anh hùng dân tộc kiệt xuất, một chiến sĩ quốc tê lỗi lạc cống hiến không ngừng nghỉ vì nhân dân, vì tổ quốc, vì hòa bình thế giới.

     Bậc vĩ nhân ấy đã chìm vào giấc ngủ ngàn thu, hòa cùng hơi thở, linh hồn dân tộc nhưng hình tượng cao đẹp của một con người "là cha, là bác, là anh- trái tim lớn bọc trăm dòng máu đỏ của Hồ chủ tịch thì vẫn còn sống mãi trong trái tim dân tộc.

      Ghi nhớ sâu sắc công lao to lớn của Người, toàn Đảng , toàn dân, toàn quân chung tay ra sức xây dựng nhà nước xã hội chũ nghĩa công bằng, dân chủ, văn minh.Sớm đưa đất nước sánh vai với các cường quốc năm châu, khẳng định vị thế dân tộc trong khu vực và trên thế giới. 

     Ra sức học tập, rèn luyện và làm theo phẩm chất đạo đức Hồ Chí Minh, không ngừng phát huy tinh thần dân tộc cao đẹp, xứng đáng với những gì mà Bác hằng mong muốn.

Bác Hồ là vị cha chung

Là sao bắc đẩu, là vầng thái dương.


-- Sao Băng Thiên Sứ --

27 thg 8, 2013

SỨC TRẺ HÔM NAY

     "Nếu là chim tôi sẽ làm loài bồ câu trắng, nếu là hoa tôi sẽ làm một đóa hướng dương, nếu là mây tôi sẽ làm một vầng mây ấm, là người tôi sẽ chết cho quê hương”...Lời bài hát vang lên, trái tim ta lại thổn thức những suy nghĩ về khát khao, về đam mê của thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay.
        Sinh ra và lớn lên trong nền hòa bình, độc lập; không một lần phải chứng kiến đạn bom,máu lửa, không trực tiếp chứng kiến những mất mát đau thương của thế hệ đi trước…Nhưng qua những trang sử hào hùng cũng đủ để ta cảm thấy tự hào về truyền thống đấu tranh anh dũng, thiêng liêng của dân tộc.
       Bước vào thế kỷ 21, bầu trời trong xanh, không còn mưa bom bão đạn, không còn những bong mây đen vần vũ. Hòa bình, độc lập ,đất nước ngày càng phồn thịnh, phát triển , cần lắn những con người có đam mê, có khát vọng xây dựng và làm chủ đất nước.

Chung tay vì cồng đồng với những hành động thiết thực
       Một nền hòa bình tự chủ là cơ sở vững chắc, nền móng tốt đẹp cho thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay học tập, rèn luyện và không ngừng phát huy lý tưởng cách mạng, lý tưởng cộng sản, phát huy quyền làm chủ của mình.
      “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền”, sống có ước mơ khát vọng chính đáng và sẵn sang chấp nhận khó khăn ,gian khổ để thực hiện lý tưởng là điều căn bản nhất mà mỗi một cá nhân chúng ta cần phải có. Sẽ chẳng bao giờ bạn băng qua được vực thẳm nếu bạn không dám đặt chân lên sợi dây thừng bắc ngang qua bờ vực đó.Một đời bắt đầu từ tuổi trẻ, tuổi trẻ là mùa xuân của đất nước, là mùa xuân hy vọng về một thế hệ lãnh đạo, những chủ nhân tương lai của dân tộc.
      Chúng ta tự hào là con cháu của dòng dõi Lạc hồng mang trong mình ý thức dan tộc tộc lớn, ta tự hào vì đại bộ phận các bạn trẻ hôm nay đang nỗ lực phấn đấu không ngừng nghĩ, không ngừng trau dồi kiến thức, tu dưỡng đạo đức,rèn luyện nhân phẩm..phát triển bản thân tên mọi lĩnh vực cuộc sống, mang về cho đất nước những thành tích đáng quý,ghi dấu tên mình trong khu vực và cả thế giới.
      Hội nhập kinh tế quốc tế, mở cửa thị trường cũng là cơ hội cho thế hệ trẻ tiếp thu tinh hoa văn hóa, tri thức nhân loại . Nhưng hòa nhập nhưng không hòa tan , tiếp thu trên tinh thần có chọn lọc, giữ gìn và phát huy những giá trị truyền thống của dân tộc.
      Chúng ta tự hào với những thành quả cách mang mà bao thế hệ cha ông đã tạo nên và cũng thật tự hào với những thành tích mà thế hệ trẻ hôm nay đạt được.’Đi lên thanh niên chớ ngại ngần chi, đi lên thanh niên làm theo lời Bác, không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên” Thế hệ hôm nay cần phát huy quyền làm chủ của mình để xây dựng đất nước văn minh giàu đẹp hơn. Đặc biệt cần nêu cao tinh thần dân tộc trước các âm mưu của các thế lực phản động, chống phá cách mạng. Một bộ phận nhỏ các bạn trẻ đang bỏ quên tuổi trẻ, bỏ quên vai trò xây dựng đất nước của mình cần có cái nhìn khác hơn, từ bỏ thói quen hưởng thụ, từ bỏ chủ nghĩa cá nhân để sống có ý nghĩa hơn.
      Không ai có thể tránh được bão giong cuộc đời vì thế đừng mong chờ một cuộc sống chỉ toàn sự bình yên.Hãy đón nhận nhứng thử thách cúa cuộc sống như một sự tất yếu. Khó khăn và sự mất mát chính là hành trang giúp ta chín chắn và trường thành hơn.

 Theo kenhphununews!

26 thg 8, 2013

HÃY LÊN TIẾNG VÌ SAI TRÁI ĐỖ THỊ MINH HẠNH

    Lại thêm một "thánh" phản động nữa được bọn danlambaovn này suy tôn. Vâng, chẳng ai khác đó tù nhân Đỗ Thị Minh Hạnh một cái tên mà bậy rận vẫn suy tôn là "một nữ tù nhân lương tâm bất khuất nhưng lại bị đày đọa hơn trong nhà tù CS, đó là sinh viên Đỗ Thị Minh Hạnh". Chắc lại mượn cái vụ Phương Uyên để tung hứng một thể đó mà? anh đã nói rồi mà, cứ kẻ nào bị tội phản động là y như rằng các trang blog phản động kiểu này lại phong cho bọn tội phạm đấy cái tên "yêu nước","tù nhân lương tâm'... này kia rồi khóc thuê cho chúng mà không biết là có thực sự là bọn tội phạm đó có cần hay không? Sáng 27/10/2010, kẻ phản động tên Đỗ Thị Minh Hạnh cùng Nguyễn Hoàng Quốc Hùng đã nhận tội rồi, cáo trạng rành rành ra đó các Bác ạ. Giờ ở đây còn có bọn kêu là vô tội nữa? Không thấy buồn cười hả bọn phản động danlambaovn? Đúng là ''Chó cùng cắn giậu'' cùng đường là chó cắn nhau cả đàn vậy?
     Hãy để các em nó chấp hành bản án, kêu lu loa cái quái gì nữa? đó cũng là hệ quả tất yếu của việc không tôn trọng pháp luật Việt nam mà thôi.
   Chắc là vừa xọng vụ Phương Uyên và Nguyên Kha thấy thấy đó như là miếng mồi ngon để gây sức ép quốc tế chứ gì? mỡ đâu mà húp, có tội thì phải chấp hành mà thôi. Đúng là mang cái danh "rận" quả không sai, diễn hết trò này lại diễn trò khác, hết anh Cù, rồi đến anh Cày tuyệt thực, rồi giờ lại lu loa công an đánh người để vạch mặt ăn vạ kiểu như Chí đức mắc H7N9 vậy... không biết mai đây có cái kiểu vu khống Công an Việt nam moi tim, mổ ruột không nhỉ? có thể có đó. Bởi với cái thói hèn hạ, bẩn thỉu đó thì diễn đủ trò trên đời.
  Để bạn đọc có cái nhìn chân thực Linh Beo@ phác thảo sơ qua những tội lỗi của Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh để cùng biết. Coi như là cái bằng chứng cho cái thói vu loa không có căn cứ của bà Trần Thị Ngọc Minh thân mẫu của Minh Hạnh gửi cho các cơ quan quốc tế nhân quyền trên trang danlambao.vn hôm nay:
   Ngày 27/10/2010 , Tòa sơ thẩm - Tòa án nhân dân tỉnh Trà Vinh đã mở phiên xét xử Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh với tội danh "phá rối an ninh trật tự nhằm chống lại chính quyền nhân dân" theo điều 89 Bộ luật Hình sự, vì đã rải truyền đơn kích động công nhân biểu tình, đình công, phá hoại tài sản doanh nghiệp theo chỉ đạo của Trần Ngọc Thành, kẻ cầm đầu tổ chức phản động "Ủy ban bảo vệ người lao động Việt Nam" do Trần Ngọc Thành lập ra ở Ba Lan.
            Sinh năm 1985, cư trú tại tỉnh Đồng Nai, Chương là con trai của Đoàn Văn Diên. Được Nguyễn Công Bằng, kẻ đã đẻ ra cái tổ chức phản động gọi là "đảng vì dân" ở Mỹ, móc nối, Đoàn Văn Diên lôi kéo nhân tình là Trần Thị Lệ Hồng (bí danh Nguyễn Thị Lệ Hồng) cùng Đoàn Huy Chương (bí danh Nguyễn Tấn Hoành), gia nhập "đảng". Để chứng minh thực lực nhằm xin tiền của Nguyễn Công Bằng, giữa tháng 6/2006, Diên dẫn Lệ Hồng và Chương đến một khu đất vắng thuộc huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai, dùng điện thoại di động trả lời phỏng vấn của Đài Phát thanh Á châu tự do (RFA). Cuộc phỏng vấn này do Trịnh Ngọc Anh, là tay chân đắc lực của Nguyễn Công Bằng, thiết kế. 
       Lúc trả lời những câu hỏi của RFA, Đoàn Huy Chương xưng tên là Nguyễn Tấn Hoành, rồi "nổ" rằng, để đối phó với Cơ quan An ninh Việt Nam, nên đây là buổi phỏng vấn cực kỳ bí mật, được tiến hành trong một khu rừng hoang vắng, có nhiều thành viên quốc nội của "đảng vì dân" canh gác cẩn mật. Nội dung các câu hỏi và câu trả lời đều nhằm mục đích vu khống, xuyên tạc chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam. 
      Đầu tháng 7/2006, Đoàn Văn Diên nhận được 6 nghìn USD do Nguyễn Công Bằng, Trịnh Thị Ngọc Anh gửi về, để mua điện thoại di động, máy vi tính, máy in, in truyền đơn tán phát, tuyên truyền cho "đảng vì dân". Tuy nhiên, Đoàn Văn Diên đã dùng phần lớn số tiền này để cùng Lệ Hồng ăn chơi, du hí. Nhằm đánh lừa Nguyễn Công Bằng, Diên báo cáo láo, là mình đã in xong truyền đơn, dự định sẽ rải ở Quốc lộ 20, khu vực Tân Vạn, tỉnh Đồng Nai và tỉnh Bình Dương. Tiếp theo, Diên xin Nguyễn Công Bằng cho thêm tiền để thực hiện kế hoạch. 
        Nhưng đợi mãi chẳng thấy Nguyễn Công Bằng gửi tiền, tháng 10/2006, Đoàn Văn Diên lấy bí danh là Hoàng Thanh Thủy, bắt liên lạc với Đỗ Thành Công, kẻ cầm đầu tổ chức "đảng dân chủ nhân dân" ở Mỹ, rồi cung cấp cho Công một bản danh sách "ma" mà theo Diên, là "những người Diên đã móc nối được". Lập tức, Đỗ Thành Công phong cho Đoàn Văn Diên làm "khu bộ trưởng" của "đảng dân chủ nhân dân", Đoàn Huy Chương - tức Nguyễn Tấn Hoành là "bí thư dân chủ nhân dân" tỉnh Đồng Nai, đồng thời gửi cho Diên tổng cộng 3 nghìn USD để Diên lập "hiệp hội đoàn kết công nông". Trong "hiệp hội" này, Đoàn Huy Chương giữ chức... đại diện người lao động! 
       Giữa tháng 11/2006, Đoàn Văn Diên, Trần Thị Lệ Hồng, Đoàn Huy Chương tổ chức in truyền đơn tại nhà trọ số 319/26 đường Lạc Long Quân, quận 11, TP HCM theo mẫu do Đỗ Thành Công gửi sang bằng e-mail, nội dung kêu gọi công nhân đình công, phá nhà máy, hủy hoại tài sản của chủ doanh nghiệp, nhất là doanh nghiệp vốn nước ngoài để tạo dư luận xấu, gây tâm lý hoài nghi cho các nhà đầu tư. 
     1h sáng ngày 14/11/2006, khi đang rải truyền đơn tại khu vực xã Hưng Thịnh, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai, cả bọn bị bắt với toàn bộ tang vật. Ra tòa, Đoàn Văn Diên bị xử phạt 4 năm tù giam, Trần Thị Lệ Hồng 3 năm tù, Đoàn Huy Chương 18 tháng tù. 
Tháng 5/2008, Đoàn Huy Chương được tha. Những tưởng anh ta sẽ từ bỏ con đường sai trái. Nhưng không, ngựa quen đường cũ, Chương lại tiếp tục tìm cách liên lạc với những tổ chức người Việt lưu vong, chống Cộng cực đoan ở nước ngoài, để chống phá đất nước. 



Đoàn Huy Chương và Trần Ngọc Thành. 

   Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, sinh năm 1981 tại Tiền Giang, cư trú tại số nhà 14/12 đường Bến Chương Dương, phường Cầu Kho, quận 1, TP HCM, làm nghề sửa chữa máy vi tính. Hùng đã từng bị Công an TP HCM lập biên bản cảnh cáo về hành vi cấu kết với một số đối tượng chống đối chính trị, khiếu kiện cực đoan, gây rối trật tự công cộng. 
   Đỗ Thị Minh Hạnh, sinh năm 1985 tại Lâm Đồng, cư trú tại tổ 2, khu 5, thị trấn Di Linh, tỉnh Lâm Đồng. Cũng như Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh đã từng bị Cơ quan An ninh gọi hỏi, răn đe về hành vi câu kết với một số đối tượng chống đối ở trong nước nhưng chứng nào tật nấy, Hạnh vẫn tiếp tục hoạt động, tiếp tục giữ mối liên lạc với các ổ nhóm phản động người Việt ở nước ngoài. 

Xung quanh vụ rải truyền đơn ở Trà Vinh 

       Ngày 28/1/2010, tại khuôn viên Nhà máy giày da Mỹ Phong thuộc huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh, xuất hiện một cuộc đình công, nêu yêu sách về tiền lương, chế độ lao động với hàng trăm công nhân tham dự mà trong đó, nhiều phần tử quá khích đã có những hành vi gây mất trật tự an ninh, làm giao thông ách tắc. Cuộc biểu tình kéo dài mãi đến ngày 3/2/2010, thì lãnh đạo nhà máy, tổ chức Công đoàn và chính quyền địa phương mới giải quyết được. 
       Suốt thời gian diễn ra cuộc biểu tình, lẫn lộn trong số công nhân, có 3 người gồm 2 nam - một tự xưng là Chín, một là Hoàng và một nữ, tự xưng là Ngọc Anh. Cả 3 người ngoài việc quay phim, chụp hình cảnh biểu tình, họ còn có những lời lẽ kích động công nhân, xúi giục công nhân gây rối, đập phá tài sản nhà máy. 
   Trong khi cuộc đình công đang diễn ra, thì rạng sáng ngày 31/1 và ngày 1/2/2010, trên Quốc lộ 60, trước cửa Nhà máy giày da Mỹ Phong, xuất hiện khoảng 2 nghìn tờ truyền đơn của một tổ chức mang tên "Phong trào lao động Việt", nội dung kêu gọi công nhân đình công, biểu tình. Chưa hết, cũng vào lúc rạng sáng ngày 9/2/2010, tại 24 điểm thuộc 8 phường, xã của 5 quận, huyện là quận Tân Bình, quận Bình Tân, quận 10, quận Tân Phú và huyện Bình Chánh, TP HCM, lực lượng dân phòng, quần chúng đã phát hiện và thu giữ rồi nộp cho cơ quan chức năng trên 3 nghìn tờ truyền đơn, in trên khổ giấy A5 với tiêu đề "Lời kêu gọi ngàn năm Thăng Long", nội dung kích động người dân chống lại Đảng, Nhà nước, kêu gọi "đấu tranh để đòi dân chủ", do tổ chức mang danh "Ủy ban phối hợp hành động vì dân chủ", thực hiện. Đặc biệt hơn nữa, phía dưới tờ truyền đơn, có ghi tên 4 tổ chức khủng bố, phản động, gồm "Việt tân", "tập hợp vì công lý", "đảng dân chủ nhân dân" và "Ủy ban bảo vệ người lao động Việt Nam". 
       Vẫn cùng ngày nói trên, tại Đồng Nai, Công an tỉnh cùng giáo dân Kim Thượng, Phát Hải - xã Gia Kiệm, và giáo xứ Bạch Lâm - xã Gia Tân 2, huyện Thống Nhất đã phát hiện, thu giữ trên 1.500 tờ truyền đơn phản động, với hình thức, nội dung giống y như những tờ truyền đơn đã được rải tại TP HCM. 
Cái giá phải trả 
       Sau khi xảy ra những vụ rải truyền đơn, căn cứ vào tang vật thu được cùng quá trình xác minh, Cơ quan An ninh Việt Nam nhận định "Phong trào lao động Việt" là tổ chức đứng ra thực hiện những vụ này. Qua lời tường thuật, mô tả mặt mũi, tướng người, cách ăn nói..., của nhiều công nhân, của chủ nhà trọ đã cho "Chín", "Hoàng", "Ngọc Anh" thuê phòng, đối chiếu với đặc điểm nhân dạng, Cơ quan An ninh Việt Nam xác định người tên là "Chín", xuất hiện trước, trong và sau cuộc đình công của công nhân Nhà máy da giày Mỹ Phong, chính là Đoàn Huy Chương. 
      Ngày 12/2/2010, Đoàn Huy Chương bị bắt. Tiến hành khai thác, Chương khai ra đối tượng có bí danh là Hoàng, là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, còn đối tượng nữ bí danh "Ngọc Anh", tên thật là Đỗ Thị Minh Hạnh. 
       Nghe tin Đoàn Huy Chương bị bắt, Hạnh cùng Hùng biến mất. Tuy nhiên, bằng sự cảnh giác cao độ của quần chúng nhân dân, kết hợp với các biện pháp nghiệp vụ, Cơ quan An ninh đã bắt được cả Hạnh lẫn Hùng khi Hạnh đang ẩn náu lại Lâm Đồng, còn Hùng trốn ở Đồng Nai. 
     Bên cạnh đó, vẫn theo kết quả điều tra, xác minh và lời thú nhận của Đoàn Huy Chương, Cơ quan An ninh bắt tiếp Đoàn Huy Tâm, sinh năm 1979 tại Đồng Nai, cư trú tại thôn 9, xã Tân Lâm, thị trấn Di Linh, tỉnh Lâm Đồng, là anh ruột của Đoàn Huy Chương và đồng thời cũng là người đã trực tiếp rải truyền đơn tại Gia Kiệm, Gia Tân 2, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai ngày 9/2/2010. Tang vật thu giữ gồm 1 máy tính xách tay, 2 máy in, 2 xe máy, 4 điện thoại di động, 1 máy quay phim dưới dạng cây bút cùng nhiều tài liệu phản động. 
     Có thể thấy trong vụ việc này, thông qua Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương, bọn cầm đầu các tổ chức chống Cộng cực đoan ở nước ngoài như Trần Ngọc Thành, Nguyễn Công Bằng, Đỗ Thành Công, Trịnh Thị Ngọc Anh..., đã lợi dụng các vấn đề còn thiếu sót trong chế độ lao động, tiền lương của công nhân ở một số khu công nghiệp để tổ chức mạng lưới tuyên truyền, kích động công nhân biểu tình, phá hoại máy móc, nhà xưởng, tài sản. 
       Quá trình điều tra của Cơ quan An ninh Việt Nam đã cho thấy, các tổ chức phản động này còn được sự giúp sức của "Quỹ quốc gia yểm trợ dân chủ" (gọi tắt là NED), "Trung tâm quốc tế về đấu tranh bất bạo động" (ICNC), ở Mỹ, và "Trung tâm ứng dụng chiến lược, hành động bất bạo động" (CANVAS) ở Serbia, mà mục đích là cung cấp tài chính, kỹ thuật chuyên môn cho các nhóm người Việt lưu vong hải ngoại, để những nhóm ấy triển khai "lộ trình dân chủ hóa cho Việt Nam" theo 3 bước, trong đó có bước "kích động quần chúng trong nước nổi dậy đòi tự do, dân chủ, nhằm thay đổi thể chế chính trị ở Việt Nam". 
       Thực hiện "lộ trình" này, từ ngày 28 đến 29/12/2009, 4 tổ chức phản động lưu vong người Việt, gồm "Việt Tân", "đảng dân chủ nhân dân", "tập hợp công lý" và "Ủy ban bảo vệ người lao động Việt Nam", đã tụ họp nhau tại Malaysia để thành lập liên minh với danh xưng "Ủy ban phối hợp hành động vì dân chủ", nhằm tiến hành các hoạt động trong nước, trước mắt là tán phát tài liệu phản động, kích động quần chúng - nhất là giới công nhân tại các khu công nghiệp đình công, biểu tình, phá rối an ninh trật tự, chống lại chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước rồi dần dà công khai hóa lực lượng để phá hoại Đại hội Đảng các cấp, tiến đến phá hoại Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XI và cuộc bầu cử Quốc hội lần thứ XII. 
       Để xây dựng cơ sở hạt nhân trong nước, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh đã được Trần Ngọc Thành, kẻ cầm đầu "Ủy ban bảo vệ người lao động Việt Nam" đưa sang Malaysia đào tạo, huấn luyện, rồi từ ngày 28/1 đến ngày 9/2/2010, Trần Ngọc Thành đã chỉ đạo Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương và Đoàn Huy Tâm thực hiện các vụ kích động biểu tình, rải truyền đơn ở Trà Vinh, Đồng Nai, TP HCM. 
      Thủ đoạn hoạt động của Chương, Hùng, Hạnh là dùng bí danh khi tiếp xúc, dùng mạng Internet và điện thoại di động để liên lạc với bọn cầm đầu ở nước ngoài, dùng máy tính xách tay, máy in cá nhân để soạn thảo, in ấn truyền đơn. Chúng thường xuyên thay đổi chỗ ở, lợi dụng đêm khuya - từ 2h đến 5h sáng để rải truyền đơn tại các khu dân cư, khu công nghiệp, sau đó chụp hình đưa lên mạng Internet và trả lời phỏng vấn của báo, đài nước ngoài nhằm khuếch trương thanh thế. 
       Đối tượng mà chúng nhắm tới là giới thanh niên, sinh viên, học sinh, công nhân. Dùng tiền bạc để mua chuộc, hứa hẹn sẽ đưa ra nước ngoài học tập, lao động, chúng lợi dụng những mâu thuẫn giữa công nhân và lãnh đạo các công ty, xí nghiệp - nhất là các công ty, xí nghiệp vốn nước ngoài để lôi kéo, xúi giục công nhân đình công, biểu tình, bạo loạn. 
      Do những hành vi này, Tòa án nhân dân tỉnh Trà Vinh đã tuyên phạt Nguyễn Hoàng Quốc Hùng 9 năm tù giam, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương mỗi người 7 năm tù giam"
        Những kẻ đầu óc ngu si vì tứ chi quá phát triển như bà Trần Thị Ngọc Minh thân mẫu của Minh Hạnh cần hiểu rõ rằng: bán án mà con bà đã nhận đáng lẽ phải nặng hơn thế nữa nhưng do chính sách khoan hồng của Nhà nước CHXH chủ nghĩa Việt nam nên con bà mới được bản án nhẹ như vậy. Đáng lẽ phận làm mẹ - là người từng trải bà phải hiểu điều đó chứ? Tôi thật sự buồn cho một con người bà, một tương lai của con bà sắp tươi sáng đang hé rộng ra đó, bản án 7 năm đâu là dài so với một người trẻ tuổi như Hạnh chứ? phận làm cha làm mẹ nên động viên cho con mình cải tạo cho tốt, chứ đừng vu loa những điều vô lý như thế nữa? 
          Chẳng ai vô cớ mà đánh người đâu, Công an cũng vậy? làm công tác giám thị trại giam đâu là giáo dục chính trị tư tưởng cho tù nhân trong tù để khi ra tù họ hòa nhập cộng đồng, biết ăn năn hối cải làm lại cuộc đời. Tôi phải nói điều này cho Bà và bọn bợ đợ bà hiểu thế này, Công an cũng là công dân không phải là ai khác? không phải là bậc cao nhân nào cả, do đó họ bao giờ cũng là người phải tuân thủ pháp luật và bảo vệ việc thực thi pháp luật trong cộng đồng. Do đó, sẽ không có bạo hành hay đánh đập dã man vì điều đó pháp luật Việt nam không cho phép điều đó, họa chăng chỉ áp dụng cưỡng chế trong trường hợp chống người thực thi công vụ mà thôi. 
       Thiết nghĩ, còn 4 năm chấp hành bản án trong tù nữa, con bà Đỗ Thị Minh Hạnh chắc cũng đã nhận thức được điều sai trái của mình, hơn lúc nào hết bà hãy động viên con mình cải tạo tốt để bước chân ra khỏi "vết bùn nhơ" của mấy tên phản động đó, chứ đừng "ngồi đổng nói trống không" nói nhưng điều trên mây như thế nữa? chẳng giúp ích gì đâu, đừng ảo tưởng một tương lai tốt đẹp khi nghe theo mấy tiếng "ảo vọng" của mấy nhà rận chủ.

Theo vietnamngayve



24 thg 8, 2013

NHÀ DÂN CHỦ DIỄN TRÒ MỚI

        Không còn xa lạ với thủ đoạn ươn hè của bè lũ phản động nữa, phô diễn hết trò này, rồi đến trò khác. Khi thì vạch mặt ăn vạ kêu công an đánh người, khi thì tuyệt thực trong trại giam để vu oan cán bộ trai giam đánh đạp tù nhân lương tâm, rồi mới đây nấp dưới danh nghĩa lớp học tiếng anh để tuyên truyền chống Nhà nước... Vậy mà, vẫn vu loa thế này thế nọ để bôi nhọ đủ điều. thật sự không thể nào hiểu nổi. mấy ngày hôm nay, tuy không mới mẻ gì với cái trò lố này nhưng hiện tượng mướn danh nghĩa blogger để gửi bản “Tuyên bố của blogger Việt Nam” nhằm kích động dư luận phản đối điều 258 BLHS (gọi tắt là Tuyên bố 258). 

Hai blogger Nguyễn Nữ Phương Dung và Nguyễn Thảo Chi
từ Bangkok trở về được đón tiếp tại phi trường Tân Sơn Nhất,
ngày 05/08/2013
       Điều 258 là một điều trong Bộ Luật Hình sự nước CHXHCN Việt Nam, điều luật này đảm bảo cho công dân có được quyền dân chủ nhưng không thể dùng quyền dân chủ của mình hại người khác và làm tổn hại lợi ích quốc gia:

"1. Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
2. Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm"

       Đọc hết điều 258 chúng ta có thấy cái nào ngăn cấm tự do ngôn luận, tự do báo chí đâu? nói chính xác là cấm người khác xâm phạm đến các quan hệ đó mà thôi. Vậy điều chúng muốn xóa bỏ điều 258 là gì? là để nói thoải mái, chặt, chém vô tư mà không sợ ai hết và coi đó mới là dân chủ? tiến bộ. Mơ hả? có một quốc gia nòa mà buông lỏng, thả tự do cho "nhân dân" làm càn như thế không? Việt nam cũng vậy? cái gì cũng có tôn ty trật tự chứ? muốn nói gì thì nói hóa ra cái xã hội đó là cái chợ cho mọi người xát phạt lợi ích nhau hả??? và ai trong chúng ta cũng được bịa đặt vu cáo nhà nước kiểu như “ Công An chặt tay ĐIếu Cày“ “chính phủ bán biển Đông cho Tàu", “Nhà nước giết người vô tội ..” …. Nói chung là ai thích nói gì thì nói , nói nhăng nói cuội, ngậm máu phun người xả láng. Vâng, một xã hội lộn xộn, sặc mùi bộ lạc nguyên thủy rừng rú như thế là mơ ước của các nhà nhà dân chủ. Thiệt không cách chi mà hiểu được tâm tư của các nhà!!!
         Tấn trò hài này cũng chẳng kém phần hài hước so với những tấn trò mà gã họ Cù và Điếu Cày vừa mới diễn. Tuy có khác nhau về hình thức: Một bên là dùng trạng thái động để tấn công, trong khi đó bên kia dùng trạng thái tĩnh để tuyên chiến với chính quyền. Nhưng giống nhau và đã trở thành lộ trình quen thuộc là nghệ thuật PR của họ. Đầu tiên họ chộp ngay sự kiện nhạy cảm để la làng, đánh động sự quan tâm của dư luận, kế đến họ thi nhau hùa theo tung hứng, huy động hết công suất của các “la ó viên” và tận dụng tối đa phương tiện đấu tranh bàn phím là blog, facebook để đẩy sự kiện đến cao trào…làm cho đọc giả bị ngập chìm trong hỗn độn thông tin mà họ loan ra. Không chỉ đọc giả tại Việt Nam và đọc giả Việt Nam ở nước ngoài mà ngay chính các tổ chức chính phủ, phi chính phủ dù có hẳn những chuyên gia phân tích tin cũng bị ngộ độc. Rõ ràng, nếu không ngộ độc thì họ đã chẳng có tình trạng thảm hại phải tẽn tò sau khi gửi công hàm cho chính phủ Việt Nam yêu cầu thế này hay thế nọ, để rồi chẳng cần để đến lúc phía Việt Nam có công hàm trả lời, họ đã phải nghệt mặt ra khi biết được sự thật: HỌ ĐÃ BỊ LỪA!

        Như vậy cái quy trình trong nghệ thuật PR của những “nhà dân chủ bàn phím” này là phải LỪA dư luận. Cái sự LỪA quả thật công phu và đòi hỏi sự nhuần nhuyễn của các “nhạc công” mà còn bởi sự hợp tác, dẫn lối của “nhạc trưởng”. Gần đây, chả hiểu từ đâu mà “nhạc công” đã nhiều, “nhạc trưởng” lại cũng ngày một lắm. Giàn giao hưởng của họ lắm cung bậc thăng, trầm và cũng đã tạo nên được một vài bản hợp xướng khá đồng điệu.

       “Tuyên bố 258” là sản phẩm ăn theo của dòng sản phẩm có tên “tuyệt thực”. Được nặn ra bởi đám xôi thịt lau nhau mang danh nghĩa blogger. Mới đầu, quy tụ được hơn 60 cái tên lấy danh blogger, nhưng không phải tất tật những cái tên ấy đều có được blog riêng cho mình. Tuyên bố với vỏn vẹn chưa đầy trang giấy, chưa sạch chính tả, vừa ra đời, họ đã nhanh chóng công bố trên mạng và áp dụng ngay lộ trình quen thuộc là người tung – kẻ hứng. Để tạo thêm hiệu ứng, gây sốc, độc cho dư luận, họ liên tiếp tổ chức cho những thành viên trẻ tuổi, hung hăng tiếp cận các cơ quan ngoại giao để làm cái việc “trao” Tuyên bố. Họ còn cho hẳn một nhóm 5 người trốn sang Thái Lan để tìm đến các tổ chức phi chính phủ làm tiếp các sự kiện “trao” nhằm đánh bóng sự kiện. Nực cười nhất là sự kiện hai ngựa cái non háu đá Thảo Chi và Phương Dung được chúng tổ chức đón chào khi từ Thái Lan về tới sân bay Tân Sơn Nhất. Sau khi “trao” tuyên bố cho các tổ chức phi chính phủ ở Thái, chúng nhận định nguy cơ bị chính quyền xử lý khi về nên đặt ra nhiều tình huống chuẩn bị và chuẩn bị tinh thần cho việc đón nhận khả năng xấu nhất là bị bắt. 

"DANH SÁCH CÁC TỔ CHỨC QUỐC TẾ 
NHẬN TUYÊN BỐ CỦA MẠNG LƯỚI BLOGGER VIỆT NAM
(List of International Organizations Receiving the Statement)
1. Office of the United Nations High Commissioner for Human Rights
2. Asian Forum for Human Rights and Development (FORUM-ASIA)
4. Southeast Asian Press Alliance (SEAPA)
6. Human Right Watch
8. Freedom House
10. Committee to Protect Journalists (CPJ)
12. International Freedom of Expression Exchange network (IFEX) 
14. 8. International Federation for Human Rights (FIDH)
16. 9. Civil Rights Defenders
18. 10. Amnesty International
20. 11. Asian Forum for Human Rights and Development (FORUM-ASIA)
22. 12. Human Right Law Network
24. 13. Southeast Asian Human Rights Studies Network (SEAHRN)
26. 14. Southeast Asia Press Alliance(SEAPA)
28. 15. Swedish International Development Cooporation Agency (SIDA)
30. 16. Open Society Foundation (OSF)
32. 17. Front Line Defenders

Nhóm khởi xướng truyên bố 258
       Trái với dự đoán, chẳng ai bị bắt, chẳng cơ quan nào quan tâm, chúng buộc lòng bịa ra những chuyện hài để LỪA dư luận. Phạm Thanh Nghiên từ tận Hải Phòng, không được chứng kiến sự việc, ấy vậy mà đã có hẳn một bài viết thống thiết, lê thê, kể rành rọt các sự kiện bị “gây khó dễ” cho hai ngựa cái kia ở sân bay Tân Sơn Nhất, khá khen cho các nhà dân chủ bàn phím, chỉ cần nhặt được mẩu tin là hai ngựa cái Thảo Chi, Phương Dung bị hải quan Tân Sơn Nhất kiểm tra hành lý, thế mà ngay lập tức họ cho ra lò sản phẩm viễn tưởng thật tài tình với những tình tiết gay cấn, gây xúc động. Nhưng trớ trêu thay, chính họ đã không đồng thanh tương ứng, bởi sau đó Hoàng Vi, Phương Dung lại đưa tin với những tình tiết trái khuấy khiến chính Thanh Nghiên lại phải tẽn tò… và đọc giả lại một phen té ngửa, dở cười, dở khóc.

       Các vấn đề mà cái gọi là "Tuyên bố 258" nêu ra đã phản ánh một cách phiến diện, sai trái, không khách quan về vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền, quyền và lợi ích hợp pháp tại Việt Nam. Hơn thế nữa, việc tuyên bố này đánh đồng vấn đề nhân quyền Việt Nam với các hành vi vi phạm pháp luật rõ ràng là việc làm đi ngược lại lợi ích của nhân dân Việt Nam, những người đang phải nỗ lực hàn gắn vết thương chiến tranh, xây dựng cuộc sống mới, tiến bộ, hội nhập với thế giới.

         Tuyên bố 258 được mạo danh blogger Việt Nam của hơn 100 cái tên mà trong đó có một số người có được blog riêng, số còn lại là ai? sao những người này lại dám lộng ngôn xưng danh “blogger Việt Nam”? ai cho phép họ cái quyền mạo danh ấy? Nếu không xử lý nghiêm minh, những người này sẽ có thể bất chấp pháp luật mà tiếp tục làm điều xằng bậy tai hại khác cho xã hội.

      Thiết nghĩ, nếu muốn đất nước Việt nam phát triển thì đừng làm những trò hèn hạ như thế? miệng hô hào tiến bộ, dân chủ cho xã hội nhưng hành động thì trái ngược với nguyện vọng của đa số nhân dân Việt nam. Việt nam như thế nào thì bạn bè quốc tế cũng đã biết , đừng cố tình bóp méo vấn đề lên nữa. Càng xấu mặt mình mà thôi.

Theo vietnamngayve





Những hình ảnh của một con người vĩ đại

Chính Trưc@ Tổng hợp trên nét
       Cuộc đời và sự nghiệp lẫy lừng của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã được phác họa chân thực, sống động qua những bức ảnh lịch sử. 

Nhân dịp sinh nhật Đại tướng Võ Nguyên Giáp (25/8/1911), Chính Trực@  tổng hợp một số ảnh tư liệu quý về ông, để chúng ta cũng nhìn về quá khứ , hiện tại một con người vĩ đại của dân tộc. 




Đại tướng Võ Nguyên Giáp sinh ngày 25/8/1911. Năm 37 tuổi, ông được Chủ tịch Hồ Chí Minh trao quân hàm Đại tướng. 

Đại tướng và phu nhân, bà Quang Thái trong một lần chụp ảnh tại Hà Nội. Bà là người vợ đầu của tướng Giáp, là em nhà cách mạng Nguyễn Thị Minh Khai và là thân mẫu của tiến sĩ Võ Hồng Anh. Bà Thái sinh năm 1915, hy sinh năm 1944. 


Đại tướng, Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp làm việc tại chiến khu Việt Bắc năm 1949. 


Đại tướng trong giờ phút nghỉ ngơi trò chuyện cùng các chiến sĩ. 


Năm 1950, trên đường đi chiến dịch biên giới, Đại tướng thăm Chủ tịch Hồ Chí Minh. 


Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng cùng Trung đoàn trưởng Thái Dũng (ngồi bên trái) nghiên cứu sơ đồ tác chiến chiến dịch biên giới. 


Đại tướng cùng Chủ tịch Hồ Chí Minh, Thủ tướng Phạm Văn Đồng dự đại hội thể dục thể thao quân đội tại Câu lạc bộ Quân nhân Hà Nội (1959). 


Cùng Chủ tịch Hồ Chí Minh, Phó thủ tướng Phạm Hùng với Đoàn đại biểu anh hùng chiến sĩ thi đua các lực lượng vũ trang quân giải phóng miền Nam ra thăm miền Bắc (11/1/1965). 

Khen ngợi nhân dân địa phương và anh chị em công nhân đội vận tải thuyền sông Gianh (Quảng Bình) đã góp phần tích cực vận chuyển hàng ra tiền tuyến (1968). 


Thăm thương binh, bệnh binh ở Quân y viện 108 nhân ngày thương binh liệt sĩ 1969. 


Thăm đơn vị lão dân quân Hoằng Hóa (Thanh Hóa), đơn vị bắn rơi máy bay Mỹ bằng súng trường tại lễ duyệt binh nhân ngày Quốc khánh 2/9/1973. 


Cùng Tư lệnh Đồng Sĩ Nguyên và Chính ủy Đoàn 559 Đặng Tính nói chuyện tại một lán rừng Trường Sơn (3/1973). 


Đại tướng thăm bộ đội xe tăng. 

Đại tướng chụp ảnh cùng Tổng bí thư Đảng cộng sản Liên Xô Leonid Brezhnev (giữa) và Nguyên soái Dmitriy Ustinov. 



Tướng Giáp thăm Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thừa Thiên Huế (4/1976). 



Ngày 10/3/1977, đoàn đại biểu quân sự Việt Nam do Đại tướng Võ Nguyên Giáp dẫn đầu sang thăm Liên Xô theo lời mời của Nguyên soái Dmitriy Ustinov.


Đại tướng cùng Anh hùng Phạm Tuân thăm Trung tâm huấn luyện Gagarin (Liên Xô) tháng 7/1980.


Đại tướng tiếp cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert McNamara năm 1995. Trong dịp gặp các phái đoàn Mỹ, Đại tướng đã giải thích cho họ hiểu rõ hơn về chiến tranh nhân dân Việt Nam: "Vị tướng giỏi nhất Việt Nam là nhân dân Việt Nam, dân tộc Việt Nam. Người Mỹ thua Việt Nam bởi vì chưa hiểu vị tướng ấy".


Đại tướng Võ Nguyên Giáp dự lễ kỷ niệm 20 năm ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng (1975-1995).



Nhân dân Mường Phăng (tỉnh Điện Biên) nhiệt liệt đón chào Đại tướng Võ Nguyên Giáp về thăm (18/4/2004)


Đại tướng thăm và chụp ảnh lưu niệm tại Tượng đài Chiến thắng Điện Biên.

Đại tướng thắp hương tại nghĩa trang đồi A1.





Các cô gái Thái nắm tay Đại tướng. Bức ảnh của tác giả Đoàn Hoài Trung đã đoạt giải khuyến khích trong cuộc thi về đề tài lực lượng vũ trang năm 2004.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp trồng cây đa lưu niệm trước hầm chỉ huy.


Tướng Giáp gặp lại đồng đội cũ (2006).




Năm 2006, trong chuyến thăm Việt Nam, Tổng thống Venezuela khi đó là Hugo Chavez đã tặng Đại tướng Võ Nguyên Giáp phiên bản thanh bảo kiếm của anh hùng Simón Bolívar.

Các lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ... thường xuyên tới thăm hỏi Đại tướng. Trong ảnh, ông Trương Tấn Sang thăm Đại tướng năm 2008.


Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thăm Đại tướng năm 2008.



Nguyên Tổng bí thư Lê Khả Phiêu tới chúc mừng sinh nhật lần thứ 99 của Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thăm Đại tướng Võ Nguyên Giáp nhân dịp sinh nhật 100 tuổi.



Bài tổng hợp và sưu tầm!


Người hâm mộ

 
Chia sẻ